Vụ án 9 - Chương 7

        Lý Hàm cùng Thẩm Dực đi theo Trương Tiểu Tuyết trở về nhà. Thẩm Dực luôn chú ý từng chi tiết từ bên ngoài căn hộ, cho đến tận khi bước vào nhà. Trương Tiểu Tuyết mở ngăn kéo tủ, Thẩm Dực cũng lập tức dõi theo hành động của cô, Tiểu Tuyết lấy ra một quyển sổ từ xấp những cuốn sổ đưa cho bọn họ.

       - Đây là sổ ghi chép hộ lý mà ngày nào tôi cũng nộp lại.

      Lý Hàm nhận lấy mở ra xem xét, Thẩm Dực lại không để tâm mấy đến cuốn sổ kia, cậu lại chỉ tập trung đặt tầm nhìn lên đồ dùng và cách bố trí xung quanh căn nhà. Trên kệ tủ cao có để một bịch giấy vệ sinh, hơn nữa xung quanh nhà có rất nhiều bật lửa, trông Trương Tiểu Tuyết có vẻ không phải một người hay hút thuốc, hơn nữa lúc cô mở ngăn kéo, Thẩm Dực cũng nhìn thấy một chiếc máy cạo râu. Tất cả những điều cậu nhìn thấy đều dẫn đến một kết luận, trong nhà chắc chắn không chỉ có một mình cô. Lý Hàm liếc nhìn máy tính trên giường, cô nhìn Thẩm Dực, thấy cậu không có ý kiến gì liền nói.

       - Chúng tôi có thể mang laptop của cô đi không?

       - Được.

    Thẩm Dực tổng kết lại toàn bộ phát hiện của mình trong đầu, ánh mắt lóe sáng. Đến khi tối trời, cả chi cục điều tra mới lại tập trung trong phòng họp cùng nhau phân tích những manh mối đã tìm được trong ngày. Tưởng Phong như thường lệ, nghiêm chỉnh xung phong tóm gọn lại toàn bộ chi tiết đã có.

    - Trước mắt phát hiện có ít nhất bốn người già có giao tiếp với Trương Tiểu Tuyết. Những người này tìm hộ lý qua trung tâm trị liệu phục hồi, vậy nên cô ta có phương thức liên lạc của họ, từ đó có thể lấy tư liệu để thay đổi khuôn mặt. Hơn nữa cô ta còn biết rõ con cái của họ thường không ở nhà. Nếu trong nhà có ảnh của con cái, cô ta cũng có thể lấy được.

    Lý Hàm nghe đến đây liền lắc đầu chán nản, tiếp lời.

    - Nhưng trong laptop và lịch sử duyệt web trên thiết bị di động không phát hiện cô ta có xem tài khoản mạng xã hội nào của con cái họ, cũng không phát hiện ảnh của ai khác. Hơn nữa theo nhật ký hoạt động của laptop, chiếc laptop này lâu rồi không có ai dùng.

    Đỗ Thành bất lực, nghe xong cả tá manh mối cuối cùng chẳng đem đến kết quả gì chỉ có thể thở dài ngao ngán. Thẩm Dực ngửa đầu dựa trên ghế thở ra một hơi dài rồi nói.

    - Tôi không cho rằng Trương Tiểu Tuyết là tội phạm lừa đảo.

    Một câu này nói ra lập tức thu hút sự chú ý của mọi người trong phòng. Thẩm dực ngồi thẳng dậy, đặt tay lên bàn bắt đầu nói ra suy đoán của mình.

    - Thông thường, tội phạm lừa đảo sau khi lừa đảo xong sẽ biến mất. Để tránh bị lộ, hắn sẽ dùng một thân phận mới để tìm mục tiêu tiếp theo.

    Không hiểu tại sao khi nói những từ cuối cùng, cậu lại bất giác nhìn sang Đỗ Thành như tìm đến sự đồng thuận, tìm đến một người mà cậu tin tưởng.

     Đỗ Thành nghe xong phấn chấn hẳn lên, anh đặt tay lên bàn rồi lập tức đáp lại một cách dứt khoát.

     - Tôi đồng ý.

     Đỗ Thành lấy lại dáng vẻ nghiêm nghị vốn có, thực ra điều Thẩm Dực vừa nói anh cũng từng nghĩ tới, chỉ là không đủ chứng cứ để kết luận, nhưng bây giờ Thẩm Dực đã nói vậy rồi, anh lại càng chắc chắn suy đoán của mình là có căn cứ.

     - Từ khi bắt đầu đi làm đến giờ, cô ấy chưa hề nghỉ việc. Cô ấy luôn ở Bắc Giang, thậm chí đến địa chỉ nhà cũng không đổi. Nếu như cô ấy là tội phạm lừa đảo thật hoặc là một thành phần trong băng nhóm lừa đảo thì không nên ở lại một nơi lâu như vậy. Tôi nhớ người của Đồng Thành có nói số lượng ảnh càng lớn thì hiệu quả thay đổi khuôn mặt càng tự nhiên càng khó phát hiện.

     Mọi người trong phòng sau khi nghe xong đều im lặng suy nghĩ, Lý Hàm nghe đội trưởng nói xong liền đề xuất.

     - Vậy ta có thể tìm từ nguồn xem, kiểm tra tất cả các tài khoản đã xem các tài khoản xã hội này. Nếu tìm ra số liệu bất thường thì thu hẹp phạm vi những IP đó. Em có thể liên hệ với công ty Đồng Thành, để cung cấp kỹ thuật hỗ trợ.

     Đỗ Thành gõ ngón tay trên bàn ra hiệu cho cô.

     - Mau đi đi.

     Tưởng Phong quay sang nhìn Lý Hàm rời đi, tay chân không kiểm soát được chút nữa đã định đứng dậy, nhưng nhớ tới đội trưởng còn ngồi bên cạnh cậu vẫn kịp tỉnh táo giữ mình lại. Đỗ Thành như thường lệ, kết thúc cuộc họp đều sẽ nói một câu lên dây cót cho mọi người:

     - Chúng ta phải mau chóng tìm ra băng nhóm lừa đảo này, tránh để nhiều người vô tội bị hại hơn. Đặc biệt là những người già không quen thuộc với mạng internet.

     Bên phía Lý Hàm đã bắt đầu công việc, người bên công ty Đổng Thành cũng đã lập tức đến hỗ trợ, rất nhiều máy tính hiện đại cùng dàn nhân sự hùng hậu tập trung tại phòng kỹ thuật, hàng chục máy tính, không ngừng chạy chương trình, truy lùng id có liên quan. Tiếng gõ phím vang lên với tần suất cực lớn, ai nấy đều vô cùng tập trung, mong sao kết hợp với cảnh sát sớm điều tra ra thủ phạm. Làm việc cật lực cả một đêm, toàn bộ thành viên cốt cán của chi cục đều vây xung quanh một chiếc máy tính, chờ đợi kết quả. Đột nhiên lúc này, Lý Hàm hưng phấn reo lên:

      - Xác định được phạm vi rồi.

     Tưởng Phong vốn còn đang ngửa đầu ra sau, ngủ đến há hốc miệng, đã lập tức bị một câu của Lý Hàm kéo từ trong mơ tỉnh dậy, luống cuống ngồi ngay ngắn lại. Đỗ Thành cùng Thẩm Dực cũng nhanh chóng ghé sát vào màn hình. Lý Hàm nhìn dòng thông tin trên máy tính, trình bày:

     - Sau khi đối chiếu nhiều lần, xác định được 4 IP này là bất thường nhất.

     Đỗ Thành ngay lập tức hỏi thêm:

     - Có xác định được địa chỉ thật không?

    - Được.

    Lý Hàm gật đầu nhanh tay lọc dữ liệu thêm một lần nữa. 4 IP vậy mà trên màn hình chỉ xuất hiện một dòng chữ duy nhất, Đỗ Thành ở bên cạnh cũng hơi sửng sốt.

     - Chỉ có một địa chỉ.

     Quản lí của công ty Đổng Thành ở bên cạnh cũng nói thêm:

     - Có lẽ là cùng một người dùng 4 IP khác nhau.

      Thẩm Dực nhìn dòng địa chỉ IP trên máy tính, Phố Đông Hoàn, tiểu khu 3 số nhà 210, đăm chiêu chốc lát, cậu liền nói.

     - Địa chỉ này là nhà của Trương Tiểu Tuyết.

     Vừa dứt lời, Đỗ Thành lập tức cho người triệu tập Trương Tiểu Tuyết về cục cảnh sát, lần này Thẩm Dực chủ động yêu cầu được vào phòng thẩm vấn. Trương Tiểu Tuyết nét mặt vô cùng bàng hoàng nhìn bọn họ:

     - Anh cảnh sát, tôi thật sự không biết cái chết của thầy Hứa là như thế nào.

     Đỗ Thành hiểu rõ Thẩm Dực chủ động xin vào phòng cũng tức là cậu muốn đích thân kiểm nghiệm suy đoán của mình, nên cũng không chen vào, chỉ im lặng quan sát. Quả nhiên Thẩm Dực đưa ánh mắt thăm dò nhìn cô, hỏi.

      - Người đàn ông sống cùng cô là ai.

     Trương Tiểu Tuyết bị vạch trần nhất thời im lặng, cúi đầu né tránh ánh mắt đối phương. Thẩm Dực nghiêm chỉnh đặt tay lên bàn, kiên định nhìn cô.

    -  Một người phụ nữ sống một mình mà lại để một chiếc dao cạo râu trong ngăn kéo, cô không hút thuốc nhưng trong nhà lại có nhiều bật lửa. Cô không cao nhưng lại để giấy vệ sinh, là một vật dụng thường ngày để trên nóc tủ. Những điều này đủ nói lên rằng trong nhà cô có đàn ông. Hơn nữa anh ta rất cao, anh ta quen để đồ vật ở trên cao, khi cô cần anh ta mới lấy xuống cho cô.

     Đỗ Thành ở bên cạnh vừa nghe cậu nói bản thân không kìm được gật đầu hài lòng. Những tình tiết này thực ra Thẩm Dực cũng đã nói sơ qua với mọi người rồi, nhưng quả thực lúc cậu mang những bằng chứng này nói với Trương Tiểu Tuyết lại có sức trấn áp rõ ràng. Trước lí lẽ cùng bằng chứng như vậy, Trương Tiểu Tuyết cũng không thể giấu giếm thêm, cô khẽ gật đầu, trên gương mặt mang theo nét buồn.

     - Nhưng chúng tôi chia tay rồi.

     Thẩm Dực nghe xong liền cúi đầu thở dài, ánh mắt cũng trầm xuống. Đỗ Thành ở bên cạnh phát hiện Thẩm Dực có hơi nản liền nhanh chóng tiếp nối, khai thác thông tin.

      - Anh ta tên gì

     - Hồ Chí Phong. Anh ấy hơn tôi 2 tuổi.

     - Làm nghề gì

      Đỗ Thành như thường lệ, hỏi thêm vài thông tin cơ bản. Trương Tiểu Tuyết cũng thành thực đáp lại.

      - Anh hỏi làm sale ở công ty bán máy tính. Thu nhập cũng khá ổn. Căn phòng đó là anh ấy thuê giúp tôi. Không lâu trước đây, Anh ấy nói đã nghỉ việc rồi, nghe nói chưa tìm được việc mới.

     Thẩm Dực trầm lặng lên tiếng.

     -  Hai người chia tay từ bao giờ.

     - Tuần trước.

     - Tại sao lại chia tay - Đỗ Thành vừa ghi lại thông tin cần thiết vừa phối hợp với Thẩm Dực.

     - Anh ấy đi công tác suốt, mỗi lần đi là 10 đến 15 ngày, tôi ở bên anh ấy bao năm rồi, mà cũng không rõ rốt cuộc anh ấy đang bận chuyện gì.

    Thấy vẻ mặt không mấy thoải mái của cảnh sát, Trương Tiểu Tuyết mạnh dạn hỏi thêm.

     - Anh ấy phạm phải chuyện gì rồi sao.

    Sau khi đã tra hỏi một vài thông tin cần thiết, Đỗ Thành nhanh chóng kết thúc thẩm vấn, bảo cô có thể về nhà.

     Bọn họ nhanh chóng chạy đến phòng kỹ thuật, Lý Hàm dùng máy tính bắt đầu tìm kiếm vị trí của kẻ tình nghi Hồ Chí Phong. Thẩm Dực ở bên cạnh mang tâm trạng nặng nề, chậm rãi hỏi:

     - Tội lừa đảo này bị phá nhiều nhất bao nhiêu năm tù.

     - Ba đến mười năm.

     Đỗ Thành hơi quay đầu nhìn cậu, Thẩm Dực trong đáy mắt đột nhiên sâu thẳm kì quái, vì vụ án này mà Thẩm Dực như biến thành một con người khác, cả ngày lầm lì không nói chuyện, sắc mặt cũng ngày càng kém, anh lại chẳng thể khuyên ngăn, chỉ có thể cố gắng phá án, gỡ xuống tảng đá lớn trong lòng cậu. Lý Hàm nhờ sự giúp đỡ của công ty Đổng Thành trước đó, chẳng mấy chốc đã tìm ra vị trí của Hồ Chí Phong.

     - Tìm thấy rồi. Một khách sạn trên đường Bắc Tân, phòng 318.

     Đỗ Thành nhận được thông tin lập tức quay sang hạ lệnh.

     - Tưởng Phong, báo cho các mọi người họp khẩn để lập kế hoạch bắt giữ.

     - Vâng.

     Tưởng Phong nhận lệnh gật đầu lia lịa, Đỗ Thành đương nhiên cũng không thể bỏ mặc cậu ở lại, anh cũng biết lần này cũng không cản được cậu. Nhưng vừa mới quay lại phía sau đã không còn thấy bóng người.

      - Thẩm Dực, cậu...

     Anh ngơ ngác quay sang nhìn hai người bên cạnh.

     - Cậu ấy đi đâu rồi?

     Lý Hàm cùng Tưởng Phong cũng ngơ ngác không kém, bốn mắt nhìn nhau:

     - Em không biết.

      Đỗ Thành cạn lời, vò đầu bứt tóc, không biết chừng nào anh mới quản được cậu. Đột nhiên lúc này, nhớ tới ánh mắt sâu thẳm trong một khoảnh khắc vừa rồi của cậu, trong lòng anh lại dấy lên lo lắng, vụ án này có liên quan rất lớn đến cậu, hơn nữa nó cũng tạo ra đả kích lớn đối với Thẩm Dực, bây giờ anh mới phát hiện một tia sâu thẳm trong ánh mắt kia lại ẩn chứa chán ghét cùng hận thù. Không nghĩ ngợi thêm, Đỗ Thành lập tức bật dậy, gọi Tưởng Phong lao ra ngoài tập hợp toàn bộ đội viên, anh nhanh chóng mặc đồ bảo hộ, cũng không kịp nói rõ đầu đuôi ngọn ngành, vội vã ra lệnh mọi người lên đường. Anh sợ đến muộn một chút Thẩm Dực sẽ xảy ra chuyện, càng sợ cậu sẽ vì hận thù mà làm ra những chuyện trái với đạo lí.

Bình luận