Chap 35




Đau khổ nhiều rồi hôm nay cho ngọt một chap nhé !!! Chúc rds đọc fic vui vẻ ^^^


Chap 35


ToongBoong quán...


- Chul à !!! Chul à....KIM HEECHULLL !!! Mày bị điếc à sao không nghe dì nói ?? – Bà Sook thấy Heechul đang hùng hục cặm cụi thái hành tây, nhanh thoăn thoát một cách kì lạ,khuôn mặt lạnh tanh vô cảm không hề cười nên gọi khẽ anh nhiều lần,nhưng Heechul cứ chăm chú cắm đầu vào con dao không hề để ý đến mọi sự xung quanh làm bà Sook mất hết kiên nhẫn.Bà đá Heechul một cái thật đau vào chân và hét to vô lỗ tai khiến anh giật mình thái luôn dao vào ngón tay.Máu tuôn ra.


- Ui da...DÌ À !!!! - Heechul kêu lên làm bà Sook giật mình quăng luôn chiếc mâm nhào tới suýt xoa khi thấy máu ồ ạt chảy ra từ ngón tay Heechul,nó nhuộm đỏ cả một phần của chiếc thớt.


- Ôi chết mất,làm sao đây,làm sao đây,máu nhiều quá !!! .Chul à dì xin lỗi nhé.Đợi xíu dì đi lấy bông băng !!! Mày cứ ngồi yên đó nghe chưa !!! – Bà Sook quýnh quáng lên như gà mắc thóc,vội vàng đẩy anh ngồi xuống chiếc ghế đẩu ngay đó rồi đi lấy bông băng thuốc đỏ tới rửa vết thương cho Heechul.


- Shhhh....A...Ui...- Heechul rít lên trong miệng khi từng giọt oxy già bà Sook rỏ xuống vết đứt,nó đau nhưng vẫn chưa hề hấn gì so với nỗi đau con tim anh đang cảm nhận ở đây,nỗi đau chạm đến từng noron thần kinh,đau đến tan xương nát thịt.


- Hôm nay mày bị làm sao vậy,cứ như thằng mất hồn ấy,hỏi gì cũng không nói,kêu gì cũng không nghe.Có chuyện gì nói cho dì nghe xem tao có giúp được gì thì tao giúp !!! – Bà Sook gặng hỏi Heechul.Nhưng đáp lại bà anh chỉ cười trừ mà không nói gi.


- Chắc là giữa mày với con bé Taeyeon có chuyện gì rồi đúng không,nhìn mặt mày là tao biết tỏng,vả lại hôm nay tao cũng có kêu mày lên đây phụ việc đâu mà hăng hái thế !!! Đừng có giấu làm gì khổ cái thân !!! Nào,kể rõ cho dì nghe xem sao !!! – Bà Sook ân cần hỏi han Heechul.Dù không sinh ra anh nhưng đối với bà Heechul vừa là người bạn thân,vừa là đứa con trai ngoan hiền lễ độ.Chính vì thế nên bà không đành lòng nhìn Heechul đau khổ.


- Haizz...chắc có lẽ cháu phải từ bỏ việc theo đuổi cô ấy thôi dì à.Đó là việc vô tích sự nhất mà cháu từng làm !!! – Heechul chống tay lên cằm,rầu rĩ nói.


- Sao vậy ? – Bà Sook ngạc nhiên thắc mắc.


- Bạn trai cô ấy đã tìm tới và cậu ta đang ở nhà cùng với Taeyeon trong nhà của cháu !!! – Heechul cay đắng mím môi.Bà Sook sững sờ và bất ngờ sau câu trả lời của anh đến nỗi không nói lên lời.Bà nhìn chằm chằm Heechul như sinh vật lạ.


- Dì bó tay với mày rồi Chul ạ,mày đúng là vừa ngu vừa ngốc nghếch đến không tả nổi.Tao thật sự không hiểu đầu óc mày đang nghĩ gì nữa.Ai đời lại để cho tình địch của mình ở chung nhà.Mà thằng đó tại sao nó lại đến đấy được ? Cái thằng mọi hôm hay lảng vảng tới quán chúng ta ấy ? Từ thị trấn xuống làng mày ở đâu có gần ?


- Là cháu đưa cậu ta đến,cháu nghĩ đã đến lúc phải để Taeyeon và cậu ta quay về với nhau rồi,cô ấy không có yêu cháu nên níu kéo làm gì cho mệt dì ạ !!! – Heechul bất lực trả lời.


- Mày sống an phận quá !!! Làm đàn ông thì phải biết đấu đá tranh giành chứ ,nhất là trong việc cưa gái ấy !!! Không thì bẽ mặt lắm con ạ.Nếu mày yêu nó thì phải mạnh mẽ lên chứ !!! – Bà Sook cứng rắn nói.


- Đấu đá cũng vô ích thôi.Cảm xúc đối với cô ấy cũng có thể chỉ là nhất thời thôi.Có lẽ dành cho một người quá nhiều sự quan tâm nên ta lầm tưởng đó là tình yêu,nhưng nói đó là tình người với nhau thì đúng hơn.Cô ấy cũng mới chỉ bước vào cuộc đời cháu mới chỉ có một tháng thôi.Nhiêu đó thời gian rất ngắn chưa thấm vào đâu cả,từ bỏ bây giờ vẫn còn kịp dì ạ !!! Cái cảm giác tranh giành gượng ép như dì bảo,nó không thoải mái tí nào,cháu không thích !!! – Heechul thật lòng nói.Tuy ngoài miệng thì vờ như chẳng có gì to tát nhưng bên trong anh đã tự tay đâm thêm một nhát dao vào trái tim mình một lần nữa.


- Haizz,thôi dì nghĩ lại rồi,kệ mày vậy.Tùy mày quyết định !!! Chuyện tình cảm nó phức tạp lắm ,dì mày từng trải nên hiểu rất rõ !!! Tao nghĩ tốt nhất là yêu đứa nào nó yêu mình thôi,không thì tránh xa nó ra,làm thế tuy đau khổ nhưng thà đau một lần rồi thôi,còn hơn là dây đưa suốt cả đời !!! – Bà Sook ôn nhu khuyên răn Heechul.


- "..." - Heechul lặng thinh không nói gì.Thấy thế bà Sook lại tiếp lời.


- Không phải là dì ghét con bé ấy,nghe mày kể tao cũng thương cho hoàn cảnh của nó lắm.Nhưng phụ nữ mà,lúc mang thai thì lúc nào cũng nhớ đến người yêu mình cả,bố của đứa nhỏ ấy,nên không gì có thể sánh bằng sự quan tâm chăm sóc của cậu ta đâu.Dù mày có chăm sóc cho nó tốt cỡ nào nhưng tinh thần nó không ổn định thì xem như công cốc con ạ !!!


- Vậy theo dì bây giờ cháu phải làm sao ? Chẳng lẽ cứ thế để họ ở nhà mình à ? – Heechul cảm thấy khó xử vì vấn đề này nên tiếp tục hỏi bà Sook.


- Uis,mày suy nghĩ sâu xa phức tạp làm chi,chắc cậu ta đến đây dể đón con bé về Seoul,chúng nó cũng làm hòa với nhau rồi thì việc gì để tụi nó trú ngụ ở nhà mình cho chướng mắt,bảo cậu ta mau đưa nó về Seoul đi,đó là nhà mày mà.Còn nếu thấy không thuận tình lắm thì dọn đồ đạc lên thị trấn ở với dì,tao cũng chỉ ở có một mình thôi,cứ để cái nhà nhỏ đó cho tụi nó ở tạm,thích thì cứ ở,không thì dọn đi.Vậy thôi !!! – Bà Sook thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình.Tính của bà hơi đanh đá cứng nhắc nhưng trong tâm thực sự tốt,tuy ngoài miệng nói ra những lời hơi vô tình nhưng thực sự bà không muốn Heechul phải chịu khổ,đặc biệt là khi vướng vào mấy chuyện tình cảm rối ren này.


- Vâng,cháu biết rồi !!! – Heechul cười nhạt.


- Cái thằng này,mày cười tươi lên cho dì xem nào,cứ ủ rũ thế tao đuổi về bây giờ,hầy,ngồi yên đây nghỉ ngơi đi nghe chưa.Hôm nay mình tao làm là được rồi,tay mày đang đau đừng có đụng vào cái gì cả khéo vết thương nó lại toạc ra !!! – Bà Sook xoa đầu mắng yêu Heechul,rồi lại đứng lên tiếp tục công việc dang dở của mình.Còn Heechul thì ngồi trầm tư suy nghĩ về những lời nói vừa rồi của bà Sook,thấy nó cũng có lý.Lẽ nào ngày mai anh dọn đồ lên đây ở ?...


..........................................................


Nhà Heechul...phòng ngủ..


Ánh nắng mặt trời chói lóa ban trưa xuyên qua chiếc rèm cửa rọi vào bừng sáng cả một căn phòng,kèm theo đó là gió nhè nhe thổi,cùng tiếng sóng biển vỗ rì rào phía dưới chân.Nắng chói rọi vào mắt làm Baekhyun lờ mờ tỉnh dậy,kế bên anh là Taeyeon vẫn còn đang ngủ rất say.Nhìn gương mặt cô có vẻ mệt mỏi nên Baekhyun không dám đánh thức mà cứ để cho Taeyeon tiếp tục ngủ.Anh lọ mọ bước xuống giường,cái chân nó đã đỡ đau nên Baekhyun cảm thấy thoải mái hơn hẳn.Thứ đầu tiên khiến anh chú ý là chiếc bàn nhỏ kê sát giường của Taeyeon,có lẽ ban sáng khi bước vào đây do còn ngái ngủ nên anh không có để ý.Trên bàn ngoài hộp sữa cho bà bầu còn để những lọ thuốc vỉ thuốc đủ các loại,từ thuốc viên đến thuốc nước đều có đủ. "Chắc là của Taeyeon" –Baekhyun nghĩ.Anh cầm thử lên xem,từ thuốc tăng huyết áp,thuốc tim mạch,thuốc dạ dày,đến những viên sắt hay những ống vitamin,canxi...đủ cả không thiếu một thứ gì.Anh cả kinh và xúc động khi nghĩ một ngày Taeyeon phải tống nhiêu đây thứ thuốc đắng nghét ghê tởm ấy vô người,nhất là phụ nữ có thai thì không nên uống nhiều thuốc,nhưng cô phải làm vậy tất cả vì để giữ mạng sống cho đứa bé trong bụng.Thậm chí ở dưới ngăn bàn anh còn thấy mấy túi nước truyền dịch và có cả mấy cuộn ống nhựa y tế,cùng một giỏ rác nhỏ toàn vỏ thuốc.Dưới gầm giường còn có cả cái xô inox,Baekhyun nghĩ chắc là dùng để nôn.Baekhyun nhăn mũi vì phòng của cô y hệt cái mùi ở bệnh viện không khác tí nào.


- Haizzz,Taeyeon à......em như thế này,tất cả tại anh hết !!! – Baekhyun quay sang nhìn Taeyeon rồi lại trách mình một lần nữa.Nhìn lên đồng hồ treo tường đã gần 12h,anh phải đánh thức Taeyeon dậy thôi,cô ấy ngủ từ đêm qua đến giờ mà chưa ăn gì,như vậy rất có hại đến sức khỏe.


- Taeyeon à....Taeyeon à,dậy thôi đã giữa trưa rồi !!! Taeyeon à !!! – Baekhyun lay người cô.Nhưng Taeyeon vẫn nhắm mắt im thin thít.Một lát sau,cô mệt mỏi mở mắt ra,nặng nhọc chống tay ngồi dậy,mắt nhìn lên đồng hồ và tá hỏa khi đã quá trưa.


- Hic thôi chết,12 giờ trưa rồi,hôm nay em ngủ nhiều quá !!! – Taeyeon nói.Rồi cô nhìn sang Baekhyun,thấy đầu tóc anh rối như tổ quạ,bộ quần áo mặc từ hôm qua vẫn chưa thay,cô thắc mắc hỏi : - Anh cũng vừa mới ngủ dậy à ? .


- Ừ,em còn phải hỏi,anh vừa mới dậy ngay tức thì đây,quay qua thấy em ngủ say quá định để vậy luôn,nhưng nhớ là em chưa ăn gì nên mới đánh thức em dậy đó,mau dậy đi !!! – Baekhyun dịu dàng nói.


- Hôm nay em lạt miệng,chả muốn ăn uống gì cả,chỉ muốn ngủ thôi !!! *Ngáp* - Taeyeon ngáp một hơi dài rồi giương đôi mắt lờ đờ nhìn Baekhyun.Cô muốn ngả xuống giường ngủ tiếp nhưng Baekhyun lại vỗ nhẹ vào má cô.


- Nào,mở mắt ra đi,em phải ăn xong rồi mới ngủ được chứ !!!


- Nhưng sáng giờ đã nấu gì đâu mà ăn,hôm nay em mệt lắm đừng bắt em xuống bếp !!! – Taeyeon lại tiếp tục ngáp và õng ẹo nói.


- Hay là để anh xuống nấu nhá !!! – Baekhyun cười cười nhìn cô.Vừa dứt lời Taeyeon tỉnh ngủ,cô há hốc mồm mở to mắt nhìn anh với thái độ vô cùng ngạc nhiên như không tin vào tai mình.


- GÌ ? Anh xuống bếp hả ? Hahahahah...!!! – Cô cười to trêu Baekhyun làm anh cảm thấy khó hiểu và có tí kinh ngạc.Tâm trạng bà bầu đúng là khó đoán,lât mặt nhanh như trở bàn tay,mới vừa đây mệt mỏi chả có tí sức sống,cũng chả buồn mở miệng mà thoáng cái đã cười ha hả như trời sắp sập đến nơi.


- Em cười gì Taeyeon ? Anh xuống bếp có gì lạ lắm hả ? –Baekhyun nhìn cô nhăn nhó nói.


- Lạ chứ sao,haha !!! Nghĩ tới cảnh anh đeo tạp dề tay cầm chảo tay cầm xẻng là em không nhịn cười nổi !!! – Taeyeon vừa cố gắng nhịn cười vừa nói.Dạo này cô thấy tâm trạng mình đúng là thất thường thật,lúc vui lúc buồn,lúc nóng giận quát tháo vô cớ chả thể kiểm soát nổi,nhiều khi cô cũng cảm thấy mệt mỏi với nó.


- Đừng khinh nhau vậy chứ,em cứ chờ xem anh trổ tài cho em coi.Nhớ nhé,không có cái gì mà Baekhyun này không làm được cả !!! – Baekhyun giơ tay lên vỗ ngực mạnh miệng nói chắc như đinh đóng cột.


- Chắc không đó ? – Taeyeon nhíu mày mím môi nghi hoặc nhìn anh.


- THIỆT MÀ !!! – Baekhyun gân cổ lên cãi.


- Em không tin !!! – Taeyeon phán ngay một câu làm tinh thần của Baekhyun điêu đứng.


- Hừ,kệ em,anh đi đây !!! – Baekhyun mặt đen sì hậm hực mở cửa phòng bước xuống bếp,để lại mình Taeyeon ở trong phòng với khuôn mặt tươi như được mùa vì vừa chọc anh chàng người yêu mình một vố quá vui.


Tuy mạnh miệng là thế nhưng khi bước vào phòng bếp rồi Baekhyun mới thấy mình nói năng dại dột tới chừng nào,anh chỉ muốn đào lỗ chui xuống đất cho xong.Thật sự thì ở ký túc xá Baekhyun chỉ có vào bếp vài lần để đun nước sôi nấu mì gói,còn về chuyện nấu các món ăn thì Baekhyun vô cùng gà mờ,thậm chí là không biết tí ti nào cả.Baekhyun đang đắn đo hay là anh nấu mì gói cho Taeyeon ăn cho xong,vừa dễ làm vừa gọn gàng tiện lợi.Nhưng nghĩ lại nó rất có hại cho sức khỏe của cô ấy nên Baekhyun dẹp luôn ý định đó.Anh ngửa mặt lên than trời,rồi tự mình độc thoại y như tự kỷ.


- Trời ơi,đúng là cái mồm hại cái thân mà,đã không biết làm còn hăng hái nhiệt tình làm chi không biết !!!


- Không được,mình đã lỡ hứa rồi phải làm chứ !!! Chả lẽ để cô ấy đói coi sao được !! Hic !!!


- Mà lỡ như mình nấu nướng không ra gì cô ấy ăn vào ngộ độc ngã lăn ra đất thì mình tự hại chết con mình à ? Không được,không được !!!


- Hay là gọi cô ấy xuống nấu nhỉ,bẽ mặt chút mà an toàn cho cả hai luôn !!! Mà không được,vậy không có xứng mặt đàn ông tí nào Baek à !!! Thôi quyết định rồi,mình sẽ tự nấu,hơi dở tí nhưng chắc sẽ không sao đâu !!! Ừm để mở tủ lạnh ra xem sao đã...!!!


Nói rồi Baekhyun đeo chiếc tạp dề vào,anh xắn tay áo lên và bước tới mở chiếc tủ lạnh bé ra.Thật may là Heechul đã đi chợ từ đầu tuần nên tủ lạnh đầy ắp thực phẩm dự trữ:đậu các loại,cá,trứng,sữa,rau xanh và rong biển...đủ cả không thiếu thứ gì,chất đầy một tủ kín mít không chừa một chỗ trống.Nhưng nó lại vô tình khiến Baekhyun bối rối,anh không biết phải nấu món gì cả vì quá nhiều nguyên liệu.Nghĩ tới món khoái khẩu của Taeyeon là đậu phụ hầm tương,Baekhyun quyết định nấu món ăn đó cho bữa trưa của hai người,ăn kèm với cơm trắng và trứng luộc.


- Shhh...cắt vào tay đau quá...


- Canh hơi nhạt,thêm tí muối vậy..


- Ẹc,mặn quá,bỏ đường vô....


- Chết,cơm nhão nhoét rồi,thôi kệ không sao...


- Uis,cắt trứng bị bể hết cả rồi....


-....


- XONG !!! – Sau một hồi vật lộn như đánh trận với đống nguyên liệu cùng mớ nồi niêu xoong chảo bát đĩa rối rắm như mớ bòng bong,Baekhyun cũng hoàn thành xong công việc của mình một cách phải gọi là "thành công mỹ mãn".Thành quả của anh là một mâm cơm hai người nhìn vô cùng đẹp mắt : Bát canh nóng hổi nghi ngút khói ở giữa với những lát đậu tươi trắng ngần lội bì bõm như sắp chết ngộp giữa nước canh tương màu nâu đậm,điểm xuyết thêm tí màu đỏ mạnh mẽ của kim chi sống cùng những sắc màu tươi thắm của rau củ trông vô cùng ngon lành.Kế bên là đĩa trứng luộc nhỏ được cắt rất khéo,lòng đỏ để một bên và lòng trắng để một bên,nửa vàng nửa trắng y như đĩa cơm chan nước cà ri lên trên vậy.Hai bát cơm,đúng hơn là hai bát cháo đặt đối diện nhau,đũa thìa đủ cả.Tổng thể phần trang trí thì trông khá là đẹp mắt.Ngắm nhìn mâm cơm một hồi với vẻ mặt vô cùng tự đắc,Baekhyun hí hửng bưng lên phòng Taeyeon.Anh chắc mẩm Taeyeon sẽ rất ngạc nhiên và hối hận vì đã coi thường tài nấu ăn của anh cho mà xem.


- TADA,Taeyeon à,anh xong rồi đây,chúng ta mau ăn thôi,ngon tuyệt vời ông mặt trời luôn,em mau xuống đây đi !!! – Baekhyun tươi rói bưng mâm cơm tới đặt xuống sàn nhà và ngoắc tay ra hiệu Taeyeon ngồi xuống.


Vì ngủ dậy trễ cái bụng rộng tuếch nên Taeyeon cảm thấy đói cồn cào,mặc dù nói không muốn ăn nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nghe lời Baekhyun ngồi xuống,hương thơm từ mâm thức ăn tỏa ra càng khiến cái bao tử của cô biểu tình kịch liệt.Đúng như Baekhyun dự đoán,Taeyeon vô cùng ngạc nhiên khi thấy mâm cơm được trang trí rất đẹp lại còn tỏa ra nghi ngút khói.Cô không giấu nổi sự cảm kích của mình mà nhìn Baekhyun khen tới tấp.


- Wow,Baekhyun giỏi quá ta ơi,lần đầu tiên nấu cơm mà gọn gàng món nào ra món đó được như vầy là tốt lắm đó !!! Xem nào,để em thử một ít trứng xào coi sao,nhìn hấp dẫn quá !!! – Taeyeon vui vẻ cầm đũa lên định gắp thì Baekhyun nói .


- Cái đó là trứng luộc,có phải trứng xào đâu !!! – Baekhyun chỉ tay vào dĩa trứng.


- Hở,trứng luộc gì mà rối lên y như trứng xào thế ? – Taeyeon đơ mặt.


- À,tại anh bóc vỏ nó bị nát hết lòng đỏ rồi,anh cố nhét lại không được nên anh bực quá tách hết lòng đỏ và lòng trắng ra để riêng,rồi cắt nhỏ ra cho dễ ăn đó mà !!! Hehe,không sao vẫn ngon,ăn đi !!! – Baekhyun tươi rói xúc thìa trứng cho vô miệng cùng một thìa cơm,sau đó múc canh húp rồn rột rất ngon miệng làm Taeyeon cũng thấy đói bụng,cô cũng cầm thìa lên và bắt đầu ăn.


- Ẹc...khụ !!! – Taeyeon vừa cho vô miệng thì đã muốn nhổ ra ngay từ miếng đầu tiên,nhưng sợ Baekhyun buồn nên cô cố gắng lấy hết can đảm của mình mà nuốt xuống.Mặc dù hình thức đẹp nhưng nó...dở không tả nổi.


- Sao,ngon quá nên em xúc động hả ? Anh biết mà,hehe.Để anh gắp cho em nhé,mấy món này tốt cho sức khỏe lắm.Này một miếng đậu hũ,một miếng bí ngòi nhá,thêm một xíu kim chi nữa này,em ăn thử coi,ngon tuyệt vời luôn !!! – Baekhyun nhiệt tình gắp cả đống đồ ăn vào trong bát cơm của Taeyeon,cô cười méo mó cho tất cả vô miệng,vừa nhai vừa khóc thầm trong lòng.Cảm giác của cô là mấy thứ đang nhai trong miệng nó chưa được nấu chín ,vừa cứng vừa hăng.Nhưng cô cũng ráng ăn hết bát cơm không thừa lại một hột nào,dù sao đây cũng là lần đầu tiên Baekhyun vào bếp nên cô phải trân trọng nó.


- Này,nói em nghe,anh nấu canh này như thế nào vậy ? – Taeyeon ngập ngừng hỏi Baekhyun,mặt cô đang cố gắng nặn ra một nụ cười tươi hết sức có thể.


- Ờ dễ mà,cái này là công thức của anh đó.Đầu tiên mình đun nước cho sôi,rồi thả đậu phụ vô,sau đó mình nêm gia vị,đậu tương cho vừa vặn,cưới cùng là cho rau củ với kim chi vào và tắt bếp liền là xong !!! – Baekhyun tự tin nói.


Taeyeon như bật ngửa sau câu trả lời của anh,cô đã đoán đúng,việc bếp núc mà giao cho Baekhyun thì thà nhịn đói còn hơn.Cô cũng không biết số phận mình sẽ đi về đâu sau khi ăn mớ thức ăn được chế biến theo "công thức bí mật" của Baekhyun nữa.Hic,cầu mong là đừng có chuyện gì xảy ra,huhuhu !!! – Taeyeon khóc thầm.


- Hì hì,Baekhyun à,cho em rút lại lời khen hồi nãy nha !!! Hihihi,anh nấu cơm...không có ngon lắm,chỉ được cái trang trí đẹp thôi !!! Hì hì,cố gắng thêm tí là được !!! – Taeyeon sợ Baekhyun nổi đóa với cô nên dịu dàng hết cỡ.


- "...." – Baekhyun im lặng không nói gì,tâm trạng anh trùng xuống sau câu nói của Taeyeon vì cứ tưởng cô sẽ khen mình nấu ăn ngon.Cả hai ăn xong,anh chỉ lẳng lặng thu dọn hết chén dĩa và một mình hì hục rửa chén,rồi vô phòng Taeyeon nằm ngửa ra đất nhắm mắt lại mà chẳng thèm nói với cô câu nào.Taeyeon thấy vậy nên bước xuống giường mò tới nằm kế bên Baekhyun,tay cô vân vê trên bụng anh,miệng cô thỏ thẻ nói :


- Thôi mà,đừng có dỗi !!! Anh dỗi thì ai chơi với em chứ !!! Mặc dù nó không ngon nhưng em vẫn ăn hết mà,đâu có bỏ mứa đâu,đúng không,hì hì,đừng giận nữa nhá !!! – Taeyeon cười xuề xòa.


- Hứ !! – Baekhyun hất cằm về phía cô rồi quay lưng lại làm Taeyeon ngơ ngác.


- Thôi mà,hôm nay anh con nít quá nha,giận dỗi vô cớ mệt ghê.Thôi em cũng cha thèm nói chuyện với anh nữa.Ghét rồi !!! – Taeyeon thấy vậy nên giả vờ làm mình làm mẩy định đứng lên thì Baekhyun quay lại giữ chặt eo cô.Chỉ có giận lại Baekhyun thì anh mới hết dỗi thôi,vì điểm yếu của Baekhyun là rất sợ Taeyeon giận mình.Hầu như thằng đàn ông nào cũng sợ bạn gái mình giận hờn thì phải ?.


- Hừ,dở thì em còn ráng ăn làm gì,để mình anh ăn được rồi,lỡ em đau bụng thì làm sao hả ? Hại đến con mình thì sao !!! – Baekhyun trách móc cô.Taeyeon thấy vậy nên cảm động mỉm cười vuốt lên má anh âu yếm.


- Thì mãi mới có một lần Baekhyun vật vã nấu cho em ăn,phải ăn cho đàng hoàng chứ chê Baekhyun sẽ buồn thì sao ?Đúng không ? Anh yên tâm đi,hình như từ lúc thấy mặt anh nên con mình nó vui hẳn lên đấy,em khỏe lắm nên không có đau bụng đâu.Chứng tỏ Baekhyun quá tốt rồi còn gì !!! – Taeyeon nhỏ nhẹ nói.


- Taeyeon.....anh yêu em !!! – Baekhyun nhìn thẳng vào mắt cô nói.Vì nằm sát nhau nên họ có thể nghe tiếng tim đập cùng hơi thở quyến rũ của đối phương.Không khí trong phòng đột nhiên nóng hẳn lên.


- Ừ...em biết mà,em cũng vậy !!! – Taeyeon thì thầm.


- Chúng mình hôn nhau nhé !!!



- Ừ...hôn thôi !!! – Taeyeon đáp lại câu nói của Baekhyun và lần này cô chủ động đưa môi mình kề sát vào môi anh.Họ trao cho nhau nụ hôn tình tứ hơn bao giờ hết.Nhờ Heechul nên buổi trưa hôm nay của hai người họ lãng mạn và ngọt ngào hơn bao giờ hết.



p/s Một comment của rds cũng là nguồn động lực to lớn để au tiếp tục sở thích viết fic của mình.Đừng đọc chùa nhé,ngại gì một vote và cmt vài dòng đúng không ? Đọc fic không phải trả phí nên đừng có ngại !!!! Cảm ơn nhiều !!!

Bình luận