Chap 31



Hế lô au đáng yêu đã trở lại và ăn hại hơn xưa rồi đây,ahihihi :))) 






Chap 31


"Một ngày mùa đông năm ngoái....Bên ngoài tuyết rơi dày đặc,lạnh lẽo đến nỗi không có một ai dám ló mặt ra đường...Bên trong ký túc xá của SNSD,Baekhyun đang ngồi vắt chéo hai chân trên ghế Sofa cùng Taeyeon,ung dung thưởng thức món trà gừng quế mà cô vừa pha cho anh,miệng tấm tắc khen ngon:


-Chà,công nhận đây là tách trà ngon nhất từ trước đến giờ anh uống đó nha !!! Cái này mà có thêm bánh gạo nóng hổi chấm mật ong thì một phát lên thiên đường luôn,hehehe!!! – Baekhyun nhe răng ra cười đểu làm Taeyeon ngứa tay nhéo vào mông anh một cái đau điếng xém đổ trà lên người.


- Ahh,Taeyeon à,sao em nhéo anh đau vậy,huhuhu,bắt đền đi,sưng lên rồi nè !!!-- Baekhyun giả vờ ăn vạ khiến Taeyeon bật cười.


- Cái đồ ham ăn,suốt ngày chỉ nghĩ tới chuyện ăn uống.Nhìn xem cái vòng hai của anh bây giờ nó bao nhiêu múi rồi ? Đủ một múi chưa? !!! – Taeyeon tiếp tục đưa tay xuống vỗ vỗ vào chiếc bụng mỡ của Baekhyun.Mùa đông công việc ít hơn,đa số thời gian toàn là nghỉ ngơi ăn uống vô độ nên việc béo ra của Baekhyun cũng là chuyện dễ hiểu.


- Hậu quả của việc thử nghiệm mấy món ăn do em nấu đấy !!! Cái này là lỗi của em rồi !!! Trả lại thân hình chuẩn men ngày nào cho anh đi !!! – Nói xong Baekhyun nhào qua ôm chặt Taeyeon từ đằng sau khiến cô mỉm cười ngạc nhiên.


- Nè,sao tự nhiên ôm người ta,ý gì đây ?- Taeyeon nói,cô cũng đưa tay ra giữ chặt lấy cánh tay Baekhyun.


- Lạnh quá,cho ôm tí đi !!! Hít hà...người em vừa thơm vừa ấm nữa,anh chỉ muốn ôm thế này mãi thôi !!! – Baekhyun vùi đầu vào mái tóc dài của cô.


- Chỉ khéo nịnh.....- Taeyeon quay lại bĩu môi.


- Tuần trước anh vừa mới đi quay quảng cáo với nhóm ở Jeju về,công nhận ở đó đẹp thiệt !!! Hay bữa nào hai chúng ta đánh lẻ đi ra đó chơi một chuyến đi,mặc dù là mùa đông nhưng cũng không lạnh lắm đâu,bảo đảm em sẽ thích !!! – Baekhyun thủ thỉ .


- Thôi,tuần sau là tập trung vào thu âm album mới rồi,bận tối mắt tối mũi,làm sao đi được !!! Để sau này đi !!! Em cũng thích Jeju lắm mà chưa có dịp tới đó.


- Ừ,anh chợt nghĩ...Chúng ta cố gắng vài năm nữa,ca hát một thời gian dành dụm đủ tiền anh sẽ mua một miếng đất nhỏ ở Jeju,anh sẽ cưới em làm vợ,rồi hai đứa mình chuyển về sống ở đó ,có chịu không....?-- Baekhyun suy nghĩ về tương lai.


- Anh thôi nhắc tới chuyện cưới xin đi,chúng ta cứ yêu nhau như bây giờ chẳng phải vẫn tốt hơn sao ? – Taeyeon cười gượng gạo,cô nghĩ điều đó là quá xa vời.


- Vậy em không muốn lấy anh à ? Được rồi,anh hiểu !!! – Baekhyun nói bâng quơ,giọng anh trầm xuống.


- Ý anh là sao ?


- À không có gì,thôi không nhắc tới nữa !!! Chúng ta uống trà tiếp đi !!! – Nói xong Baekhyun buông Taeyeon ra và cầm cốc trà của mình lên uống cạn một hơi dưới con mắt ngạc nhiên của Taeyeon." 


Baekhyun đang đứng trên boong của chiếc phà rộng lớn,di chuyển từ thành phố biển Busan ra đảo Jeju.Được Lee SooMan cho phép,anh đã tạm dừng các hoạt động ở showbiz, rời khỏi Seoul để bắt đầu tìm kiếm cô.Baekhyun biết chắc chắn Taeyeon sẽ không vui vì quyết định này của anh nhưng mọi chuyện đã đi quá giới hạn của nó,anh phải có trách nhiệm gánh lấy lỗi lầm mình đã gây ra,không thể nào vì anh mà Taeyeon phải chịu khổ cực như thế.Suốt mấy ngày hôm nay,Baekhyun đã ở Busan.Đây là nơi có rất nhiều kỉ niệm đẹp giữa hai người mà anh không thể nào quên được.Chỉ một hy vọng nhỏ nhoi,anh mong là có thể tìm thấy Taeyeon đâu đó ở đây nhưng rồi mọi thứ cũng chỉ như con số không.Trong lúc đang ngồi nghỉ ngơi,Baekhyun nghĩ lại cuộc trò chuyện của anh và Taeyeon vào mùa đông năm ngoái,cô nói là mình thích đảo Jeju nhưng chưa có dịp tới đó.Có lẽ Jeju là hy vọng cuối cùng của anh nên ngay lập tức Baekhyun đón phà đi tới đó.Nhìn mặt biển mênh mông rộng lớn,trái tim anh không khỏi thao thức bâng khuâng,không lúc nào anh không ngừng nghĩ tới cô dù chỉ một phút.Một lúc sau thì phà đã cập bến,Baekhyun nhanh chóng bước lên bờ.


-TRÁNH RA...TRÁNH RA....Ê..Ê..Ê..


RẦM..BẸP..BỊCH...BỊCH...BỊCH...


Vì quá vội vàng hấp tấp nên chẳng may đụng trúng xe đạp của một người đi phía sau làm cho chiếc thùng bự anh ta đang chở đổ nhào xuống đất,bên trong rau củ quả rơi cả ra,lăn lông lốc đầy đường.Baekhyun cuống cuồng cúi xuống nhặt chúng vào giúp cho anh ta nhưng chúng đã bị dập nát,không còn ngon nữa khiến người kia mặt mày méo mó,đen thui thiếu chút nữa là nhào tới đấm cho Baekhyun một trận.


- Cậu xem,hoa quả của tôi nó nát bét hết rồi,bây giờ làm sao mà ăn được nữa ?? – Người kia bực quá mắng Baekhyun với chất giọng the thé như phụ nữ.Trùng hợp làm sao,hóa ra đó là Heechul.Anh vừa trở về từ siêu thị lớn trong thị trấn ở đảo để mua một số thực phẩm tươi,tiện thể mua ít dồ dùng sinh hoạt cho Taeyeon vì cô có thai nên không tiện đi lại nhiều.Anh gửi Taeyeon ở nhà từ trưa đến giờ cùng với bà cụ hàng xóm ở trong làng cách nhà anh một con dốc nhỏ, nên lo lắng đến nỗi phải chạy nhanh kịp về nhà với cô vì trời đã gần sập tối,xui xẻo thế nào lại đụng trúng chàng trai quái gở này,thật là bực mình !!!.


-Anh...anh à,em xin lỗi,làm sao giờ...Em sẽ đền tiền cho anh nhé !!! – Baekhyun nói,hai tay xoa xoa tỏ vẻ hối lỗi.


- Bực mình quá đi hà,cậu đi mắt mũi để trên trời hả,tôi bận cái bộ đồ chói lòe loẹt này cậu cũng không thấy mà tránh ra nữa thì chính xác cậu bị mù rồi đó !!! Thứ gì hà !!! – Heechul mắng xối xả,nhưng rồi cũng chở tiếp cái thùng đi luôn bỏ lơ Baekhyun.Anh nghĩ chửi vậy cho đỡ ngứa mồm thôi vì sự việc cũng không có gì nghiêm trọng,quan trọng là Taeyeon vẫn đang đợi anh ở nhà.


- Khoan đã anh gì ơi,chờ em một chút đi !!! Chúng ta vẫn chưa giải quyết xong mà !!! Ê...Ê !!! – Baekhyun ngơ ngơ một hồi rồi tức tốc đuổi theo xe đạp của Heechul và chặn đầu xe lại.


- Nè,tránh ra,cậu có bị khùng không ? Tôi đã bỏ qua cho cậu rồi còn muốn gì nữa ? Tránh ra tôi còn nhiều việc lắm !!! – Heechul trợn mắt lên nhìn Baekhyun đang nhe răng ra cười trước mặt mình.


- Hì hì,anh à,tính em một khi đã gây chuyện thì phải giải quyết hậu quả xong xuôi mới được ạ !!! Để em đền tiền anh mua lại số rau củ khác nhé,mớ trong thùng nó đã bị dập rồi không ăn được đâu ạ !!! – Nói rồi Baekhyun gỡ chiếc ba lô trên vai của mình xuống định lấy tiền đền cho Heechul.


- Thôi khỏi đi,trông cậu chắc cũng không phải dân ở đây nên tôi không bắt cậu đền đâu !!! Chập tối rồi đi lang lang ngoài đường làm gì,lo đi tìm chỗ nào nghỉ ngơi đi !!!– Heechul liếc nhìn Baekhyun từ trên xuống dưới rồi lắc đầu phẩy tay.


- Vâng...em từ Seoul tới đây để tìm một người !!! – Baekhyun gãi đầu.


- Cậu tìm ai ở đây ? Nói ra xem tôi có biết không ? Cái đảo Jeju này tôi am hiểu từng ngóc ngách,không chuyện gì là tôi không biết nên cậu có thể tin tưởng được đó !!! – Heechul nói với Baekhyun,bản tính tốt bụng hay giúp đỡ người khác của anh lại trỗi dậy.


- A vậy thì tốt quá !!! Anh chờ em một chút !!! – Baekhyun cười tươi nhìn Heechul và móc trong ví của mình ra một tấm hình của Taeyeon đưa cho Heechul xem.


- Đây,chính là cô gái này ạ !!! – Baekhyun chỉ tay vào khuôn mặt của Taeyeon đang cười rất tươi bên bờ cát khiến Heechul đứng hình.Anh nhận ra đây chính là cô gái mà đã ở nhà anh suốt hai tuần qua -- Kim Taeyeon . Vậy phải chăng chàng trai trẻ đang đứng trước mặt anh đây là bạn trai của Taeyeon ? Bỗng nhiên trong lòng Heechul có một cảm giác vô cùng khó chịu khi nhìn mặt Baekhyun.


- Cậu là gì của cô gái này ? – Heechul hỏi.


- À,cô ấy là bạn gái em,vì chúng em có một số hiểu lầm với nhau nên cô ấy đã bỏ đi mấy tuần nay.Em có linh cảm cô ấy ở Jeju nên đến đây tìm,hy vọng là anh biết một chút gì đó !!! - Baekhyun thật thà nói.


Làm sao đây ? Bạn trai của Taeyeon đã đến tìm cô ấy,liệu Heechul có nên nói thẳng với cậu ta là Taeyeon đang ở nhà của anh,không chỉ thế mà sức khỏe của cô ấy vô cùng yếu kém,rất cần có cậu ta ở bên.Nhưng Heechul nhớ lại mọi chuyện,Taeyeon đã đau khổ như thế nào khi nghĩ về cậu ta,nếu anh để cậu ta tìm được cô thì khác nào anh đẩy cô vào bước đường cùng.Chính anh là người đã rất vất vả để giúp cô lấy lại nụ cười và lạc quan hơn.Heechul không muốn cậu ta hủy hoại đi tất cả công sức của mình một tí nào.


-Ừm...Xin lỗi,tôi không biết gì hết,tạm biệt cậu !!! – Heechul nhìn thẳng vào mắt Baekhyun và lạnh lùng trả lời,xong anh phóng xe đạp đi mất để lại Baekhyun đứng đó với khuôn mặt vô cùng hụt hẫng và chán nản.Nhưng không vì vậy mà anh từ bỏ hy vọng đi tìm Taeyeon ở cái đảo Jeju này.Không hiểu sao trực giác mách bảo anh rất mãnh liệt là Taeyeon đang ở đây.


.....................................................


Nhà Heechul,phòng khách...


-Thôi dì về nhé,cháu ngồi đây đợi nó đi,chắc thằng Chul tỷ tỷ cũng sắp về rồi !!! Ôi cái lưng tôi đau quá xá !!! – Bà cụ hàng xóm béo ục ịch khệ nệ đứng lên rồi cười vui vẻ với Taeyeon.Chuyện Heechul tự dưng đem một phụ nữ Seoul lạ lẫm về nhà cả làng đều xôn xao,tò mò cả tuần lễ.Nhưng ai cũng biết tính cách khác thường của Heechul nên họ cũng thông cảm,không hề một chút dị nghị mà coi cô như một người dân trong làng.Thỉnh thoảng anh còn nhờ họ sang chơi cùng với cô mỗi khi anh đi vắng cho đỡ buồn,vì đa số mọi người đều có hoàn cảnh giống như nhau,bỏ nơi thành phố xô bồ mà đến đây sinh sống hòa hợp với thiên nhiên,một cuộc sống tuy không đầy đủ vật chất nhưng an nhàn và thảnh thơi.


- Hay để cháu đưa dì về nhé !!! Dì đi về một mình tối như này nguy hiểm lắm ạ !!! – Taeyeon lễ phép nói với bà cụ.


- Thôi đi để mình bà già này về được rồi,đi mấy bước là tới ấy mà,cô ốm yếu bầu bì như thế thì tốt nhất là ngồi một chỗ nghỉ ngơi đi,lăng xăng làm gì cho hại cái thân !!! – Bà cụ cười mắng yêu cô .


- Nhưng....


- Không nhưng nhị gì cả,dì đây khỏe lắm mày lo gì !!! Cháu cứ yên tâm ở đây đừng ngại ngùng gì cả,dân làng chúng ta rất là thân thiện.Heechul trông nó khác người vậy thôi nhưng nó là cái thằng dễ thương và tốt bụng nhất cái làng này đó,mày không phải sợ gì cả,cứ vui lên mà sống cháu ạ !!! Thôi dì về đây,hôm khác lại tới !!!


- Vâng ạ !!! – Taeyeon cúi đầu lễ phép.


Tiễn bà cụ về xong,Taeyeon bước từng bước vô nhà bếp,cô lấy một chiếc cốc và pha cho mình một ly sữa nóng loại dành cho mẹ bầu.Thật may là Heechul đã chuẩn bị đầy đủ để cô có thể cảm thấy thoải mái nhất.Nhờ sự chăm sóc chu đáo của anh nên Taeyeon đã cảm thấy khỏe hơn nhiều,có thể ăn uống một xíu mà không cảm thấy buồn nôn.Uống xong ly sữa,Taeyeon nghĩ bụng sẽ nấu một món gì đó cho bữa tối của hai người,bù lại những ngày qua anh đã vất vả vì cô.


-Haizz,đã ở nhờ mà cứ làm phiền người ta hoài vậy coi sao được,làm việc thôi Taeyeon !!!


Nói là làm,Taeyeon xắn tay áo lên và bắt đầu công việc nội trợ của mình.Cô với tay mở chiếc tủ lạnh nhỏ ,bên trong chỉ có một ít kimchi và trứng gà cộng thêm vài bịch đậu phụ,mấy thứ cơ bản mà tủ lạnh nhà nào cũng có.Rồi cô mở chiếc nồi cơm điện ra,cơm nguội bên trong còn khá nhiều.Nhiều cũng đúng,bởi vì mấy ngày nay chỉ có mình Heechul ăn cơm thôi chứ cô không hề đụng đũa vì ốm nghén chỉ uống được sữa báo hại Heechul phải hâm đi hâm lại.


-Nhiêu đây mình làm cơm chiên kim chi đậu phụ trứng chắc đủ hai người ăn !!! – Taeyeon tự tin bắc chảo lên bếp,lấy nguyên liệu ra thái nhỏ rồi đảo đảo một hồi thoắt cái đã có hai đĩa cơm chiên kimchi thơm phức.Cơm chiên là món sở trường của cô nên cô cảm thấy khá tự tin vào khả năng nấu nướng của mình.


- Chà,mùi gì mà thơm quá hà !!! – Bỗng nhiên giọng nói Heechul từ đằng sau phát ra làm Taeyeon giật mình,nhưng cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nói :


- Tỷ về rồi à,rửa tay rồi ngồi vào bàn ăn cơm đi !!! Đi xa về có mệt không ? – Taeyeon quay lại vui vẻ hỏi han ríu rít,nửa ngày rồi họ mới gặp nhau mà !!!


- Sao cô không nghỉ ngơi giữ sức khỏe đi lại bày vẽ chi cho mệt !!! Lỡ có chuyện gì rồi sao ? – Heechul kéo ghế ngồi xuống nhưng vẫn không vui nói.


- Tỷ yên tâm,hôm nay tôi ổn rồi,phải hoạt động tay chân thì mới khỏe người được chứ,ở không càng mệt thêm chứ có ích gì đâu mà ham !!! – Taeyeon cười xuề xòa,rồi cô nhẹ nhàng đặt hai đĩa cơm chiên xuống trước mặt Heechul,mùi thơm nóng bốc lên làm Heechul nuốt nước miếng.Anh cũng đói meo chưa ăn gì,cồn cào hết cả ruột gan.Không thể nhịn được nên Heechul xúc luôn cả một thìa cơm to đưa vào miệng.


- Wow,ngon thiệt đó nha !!! Tôi không ngờ là cô nấu ăn ngon thế đấy !!! – Heechul vừa nhai vừa khen .


- Hì,thật ra tôi cũng không giỏi bếp núc lắm đâu,đây là món tôi làm ngon nhất rồi,mấy món khác dở tệ !!! – Taeyeon cười mỉm.


- Cô khiêm tốn quá đó !!!


- Thật mà,tôi chỉ biết làm cơm chiên với mì gói thôi,vừa đơn giản tiện lợi lại dễ ăn.Bạn trai tôi rất thích ăn cơm chiên tôi làm đấy,mỗi lần ăn là phải vài đĩa mới no,haha !!!... - Taeyeon buột miệng nhắc đến bạn trai cô,rồi lại trầm ngâm im lặng vì giữa hai người họ bây giờ chỉ còn lại những kỷ niệm.


- Sao tự nhiên cô buồn vậy,đang vui mà ? – Heechul thắc mắc hỏi.


- À..ờ,thôi chuyện cũ bỏ qua,chúng ta ăn tiếp đi !!! – Taeyeon cười một cách máy móc.


- Ừm..này,hồi lúc chiều ở thị trấn có.....-- Heechul định nói cho Taeyeon nghe chuyện hồi chiều vì nghe cô nhắc đến bạn trai,nhưng nghĩ ra điều gì đó anh lại ngập ngừng .


- Có gì ? Sao tỷ lại im rồi ?


- À,thì có một anh chàng đi đứng cẩu thả nên đụng trúng xe của tôi đổ cả đồ xuống đất .Ta nói bực mình thiệt chứ !!! Cô xem rau quả tôi mua dập hết cả rồi kìa !!! –Heechul bẻ lái câu chuyện sang hướng khác.


- Trời,tỷ thiệt là,vậy thôi mà cũng ấp a ấp úng.Thì có sao đâu,người ta cũng đâu cố ý,để bụng làm gì cho mệt !!!


- Ừ,thì tôi cũng có để bụng đâu,kể cô nghe cho vui thôi !!! – Heechul cười cười,thật may là Taeyeon không nghi ngờ anh để hỏi cho ra lẽ,nếu không thì anh cũng chẳng biết nói thế nào,hy vọng anh chàng kia đừng tìm đến đây,không thì hỏng bét mọi chuyện.


...................................................


Sau hai tuần chưa có tin tức gì về con gái mình từ khi scandal nổ ra,mẹ Taeyeon đã sốt ruột đến mức ăn không ngon ngủ không yên,người bà gầy gò ốm yếu xanh xao hẳn.Mặc dù được công ty và cả SNSD gọi điện thông báo là Taeyeon đã ổn nhưng bà vẫn cảm thấy không yên tâm,vì Taeyeon khóa luôn cả điện thoại luôn cả chuyện hẹn hò đó khiến bà vừa lo vừa tức giân.Bà hiểu vì mình quá khó khăn với con gái nên Taeyeon rất ít chia sẻ mọi chuyện ở Seoul với bà,một phần vì Taeyeon lo lắng mẹ mình bị bệnh tim.Cuối cùng người mẹ ấy quyết định một mình khăn gói từ JeonJu lên Seoul để xem tình hình của con gái ra sao.


Dorm Soshi...


Mẹ Taeyeon đang đứng trước cửa,tay xách một chiếc túi to,bà nhẹ nhàng đưa tay lên bấm chuông.Một lúc sau thì có người ra mở cửa,là Tiffany...Cô quá bất ngờ khi thấy mẹ Taeyeon sừng sững đứng trước mặt mình đến nỗi lắp bắp quên luôn cả chào.


-Oh,mẹ Kim ...Sao..sao mẹ lại ở đây ?


- Mẹ..mẹ Kim...Dạ con chào mẹ ạ !!! – Hyoyeon và Sunny ở trong nhà nghe nói bà Kim đến ký túc xá của họ thì mặt mày xanh mét,vội vàng chào hỏi với nụ cười vô cùng khó coi.Vui sao được khi họ đã giấu nhẹm cho bố mẹ cô biết chuyện Taeyeon đã không còn ở đây và cả chuyện đó nữa.


- Này mấy đứa thấy không vui khi mẹ lên đây hay sao mà mặt đứa nào cũng cứng nhắc thế ? Đứng chắn cửa không cho mẹ vô nhà à ? – Bà Kim cười cười nói.


- À vâng,mẹ...mẹ vô nhà đi ạ,để con xách đồ,hì hì !!! – Tiffany cười gượng nhìn bà Kim rồi cô lễ phép xách đồ vào nhà giúp bà.


Mẹ Taeyeon trìu mến nhìn các cô chị em của con gái bà một lần nữa rồi vui vẻ bước vào trong dorm.Bà khá hài lòng khi nhìn thấy nhà cửa của bọn họ vô cùng sạch sẽ,khác hẳn với lần trước cách đây mấy năm khi bà lên đây thăm.Hơi nghiêng người ngó phòng Taeyeon thấy đóng cửa,bà chắc mẩm Taeyeon ắt hẳn đang còn buồn vì mấy chuyện vừa xảy ra nên cô không muốn ra ngoài.Bà Kim ngồi xuống ghế sofa rồi nói vọng vô:


-Taeng à mẹ lên đây rồi này !!! Con mau dậy ra đây đi !!! Mẹ có đem theo nước ép hành tây mà con thích đó !!!


- Ơ dạ mẹ uống tí trà thảo mộc này đi ạ,hì hì !!! Con pha ngon lắm đó ạ !!! – Hyoyeon đặt tách trà cô vừa mang từ bếp ra và cố gắng đánh lạc hướng mẹ của Taeyeon để bà đừng đi vào đó.


- Taeng à...Khổ con bé nó không chịu ra,để mẹ đi vào đó xem tí,tụi con cứ ngồi đây nhé !!! – Bà Kim gọi mà không thấy cô trả lời nên nóng lòng định đứng lên,không để ý đến đến tách trà của Hyoyeon.


- Mẹ à ngồi xuống uống trà tí đi ạ,mẹ mới đi đường xa tới đây mà !!! Mẹ thấy không Hyoyeon buồn rồi kìa !!! – Tiffany cố gắng níu chân bà lại càng lâu càng tốt .Cô biết thế nào rồi bà cũng biết chuyện nhưng cô phải làm bà vui vẻ trước đã.


- Phải đó mẹ,nhìn Hyoyeon đi cậu ấy đang mếu kìa,hahahha – Sunny đùa vui tạo không khí.


Bà Kim lại miễn cưỡng ngồi xuống,nhìn mặt Hyoyeon giả bộ mếu theo cái nháy mặt của Sunny khiến bà không khỏi bật cười rồi vỗ lên đùi cô một cái rồi cầm tách trà lên uống cạn.


-Aigoo,già rồi mà còn làm cái mặt này nữa hả,được rồi mẹ uống hết rồi đó vừa lòng cô chưa,hầy !!! – Bà Kim liếc yêu Hyoyeon.


- À,mà nhìn con mới nhớ,hôm qua mẹ con gọi điện cho mẹ !!!


- Mẹ con sao ạ ?


- Ừ bà ấy hỏi thăm mẹ rồi hỏi coi mẹ có muốn lên Seoul không tiện thể bà ấy đi công việc ở đây rồi qua chở mẹ đi luôn.Mẹ từ chối nói là thôi mẹ tự lái xe được,hì hì !!! Bà ấy nói muốn tới thăm con mà thôi để khi khác vì con đang bận. Mẹ thì lên đây chơi vài ngày với con bé cho nó đỡ buồn,công việc ở nhà có ba nó lo . Haizz mẹ đây cũng khổ tâm vì các cô lắm chứ,đủ thứ chuyện áp lực xảy ra,đi làm ca sĩ làm gì cho vất vả không biết !!! – Bà Kim nói rồi thở dài thườn thượt.


- Vâng ạ,hôm qua mẹ con cũng gọi điện hỏi thăm rồi !!! – Hyoyeon lễ phép thưa lại.


- Dạo này con trông mẹ gầy với xuống sắc hơn ấy ạ,bệnh tình của mẹ sao rồi ? – Sunny lo lắng hỏi khi nhìn thấy mái tóc đen hôm nào của bà đã lấm tấm bạc cùng với nếp nhăn sâu nơi khóe mắt dù đã được chiếc mắt kính dày cộm che đậy.


- À thì vẫn vậy ấy mà,già tới nơi rồi nên bệnh liên tục là chuyện bình thường mà con.Hai tuần nay mẹ lo lắng quá chả có suy nghĩ được gì nên mới xuống cấp vậy đó,mấy đứa thấy mẹ xấu lắm hả ?


- Không mẹ vẫn đẹp lắm ạ,đẹp nhất trong các bà mẹ SNSD ấy chứ !!! Chỉ là hơi gầy xíu thôi mà,hehehe !!! – Hyoyeon cười nịnh nọt.


- Ừ mà thôi mấy đứa bây ngồi chơi với nhau đi,mẹ có đem quà JeonJu lên đây cho mấy đứa ấy,tự chia nhau ăn nhé,để mẹ vào trong xem Taeyeon nó sao đã,Aigoo con với chả cái,nó hờn cả thế giới này hay sao ấy mà gọi mãi không chịu ra,Taeng à !!! – Bà Kim vội vã đứng lên định bước đi thì bị Tiffany cản lại,cô đã im lặng đấu tranh tư tưởng từ nãy đến giờ,cuối cùng cô cũng quyết định kể cho bà Kim nghe hết tất cả mọi chuyện vì không thể giấu được mãi,chỉ hy vọng bà đừng quá sốc lại ảnh hưởng không tốt tới sức khỏe.


- Mẹ à,mẹ bình tĩnh nghe con nói nhé !!! ...- Tiffany đưa tay ra nắm chặt bàn bà trước khuôn mặt đầy ngạc nhiên khó hiểu xen lẫn lo lắng của mẹ Taeyeon.Không khí trong nhà bỗng dưng trầm xuống đến kì lạ.


- Có chuyện gì hả ? Mặt con nghiêm trọng quá vậy Fany ?


- Dạ...Taeyeon....Cậu ấy ....- Tiffany lắp bắp,không hiểu sao cô không thể nói ra được khi nhìn thấy khuôn mặt phúc hậu của bà Kim.Cô nhắm mắt lại,thở dài rồi nói một hơi.


- Mẹ ơi,con xin lỗi,Taeyeon đã không còn ở đây từ hai tuần trước rồi,tụi con hiện đang tích cực đi kiếm cậu ấy nhưng không biết Taeyeon ở đâu cả !!!.


- Con...con nói gì ? Con đang đùa mẹ hả Tiffany ? – Khuôn mặt bà Kim nhìn cô đầy kinh ngạc.


- Dạ con không đùa đâu ạ !!! Taeyeon cậu ấy đã bỏ đi từ hai tuần trước rồi,cách đây vài hôm con có xuống dưới JeonJu để thăm mẹ ấy cũng là tìm kiếm Taeyeon nhưng con không dám nói ra sợ gia đình sẽ buồn...Con xin lỗi,nhưng mà mẹ đừng lo,con chắc chắn là Taeyeon sẽ ổn mà !!! – Tiffany an ủi bà.


- Ôi con tôi,làm sao mà nó bỏ đi chứ ? Chuyện xảy ra đâu có gì to tát lắm !!! Mẹ đã nhắc nó bao nhiêu lần là mặc kệ phản ứng của fan hâm mộ mà hãy giành thời gian cho bản thân để kiếm chồng đi mà nó có chịu nghe đâu,dù gì cũng phải lấy chồng đến nơi rồi.Mặc dù cậu bạn trai của nó mẹ có chút không hài lòng nhưng đâu phải uất ức đến nỗi mà bỏ trốn chứ ? Hay là còn chuyện gì khác ...?


- Dạ còn...tại vì...tại vì ....


- Sao con cứ lắp bắp thế ? Nói nhanh lên xem nào !!! – Bà Kim đã bắt đầu có biểu hiện tức giận khi nghe chuyện về con gái mình.


- Dạ cậu ấy...hic...cậu ấy có thai hai tháng rồi mẹ ạ !!!


Tiffany vừa dứt lời thì mọi thứ xung quanh đều im phăng phắc,cả Sunny và Hyoyeon đều khép nép không dám nhìn mặt bà Kim.Khuôn mặt bà sững sờ tái mét khi nghe được tin động trời ấy,tim bà bắt đầu đập nhanh đến nỗi lồng ngực đau quặn lên.Bà Kim đưa tay lên ôm ngực rồi bình tĩnh nhìn Tiffany nói :


-Làm sao có thể ? Mẹ nuôi dạy Kim Taeyeon rất kỹ,nó là một đứa con gái ngoan hiền,làm sao nó có thể gây ra chuyện động trời như thế được ? Các cô đang giỡn phải không ?


- Mẹ ơi con cũng chỉ ước đây là giấc mơ thôi,nhưng nó viển vông quá mẹ à.Taeyeon thật sự đã như thế,vì sợ thị phi lời ra tiếng vào nên cậu ấy đã đến một nơi tránh mặt một thời gian !!! Cách đây vài ngày cậu ấy đã gọi cho con và mẹ đừng lo là cậu ấy đang ổn,con chỉ biết có như vậy thôi ạ...Hic !!!


- Tại sao nó không cho mẹ biết ? Tại sao nó ngốc quá vậy ? Mẹ đẻ mày ra mà sao mày nhẫn tâm với mẹ quá vậy Taeyeon à ? TẠI SAO ?? Hic...Aigoo đứa con gái tội nghiệp của tôi !!! Aigoo tôi biết sống làm sao đây ??!! - Nước mắt bà Kim bắt đầu trào ra trên khuôn mặt đầy đau khổ.Con gái bà,làm sao mà nó ra nông nỗi đó chứ,lại còn tự chịu đựng một mình nữa,bà phải làm sao đây ?Bà Kim đưa tay lên đấm ngực liên tục vì quá đau,mắt bà nhắm nghiền lại.


- Hic,mẹ à,mẹ đừng khóc không tốt cho sức khỏe đâu ạ !!! – Tiffany đưa tay lên lau nước mắt cho bà Kim,mắt cô cũng rưng rưng.


- Aigoo Taeng của mẹ,tất cả là tại mẹ hết,là mẹ không hiểu con !!! Aigoo con đi đâu rồi mau quay về với mẹ đi, huhuhu !!! – Bà Kim càng khóc to hơn.


Ba cô gái thấy thế thì họ cũng không kiếm được xúc động mà vỡ òa ra trong nước mắt,họ nhào tới ôm bà Kim không nói gì hết mà khóc tu tu như những đứa trẻ.Có lẽ chỉ có khóc mới làm cho họ thoải mái và nhẹ đi nỗi lòng của mình.


.....................................................................


Giữa một căn phòng trẻ con nhiều màu sắc,Taeyeon đang đưa qua đưa lại chiếc nôi có đứa bé đáng yêu đang thiu thiu ngủ bên trong,khuôn mặt cô ánh lên niềm sung sướng và vô cùng hạnh phúc khi trở thành mẹ.Bên cạnh cô là Baekhyun đang mỉm cười trìu mến nhìn hai mẹ con.Nhìn chung gia đình ba người họ có cái kết vô cùng hạnh phúc và viên mãn.


Bỗng nhiễn căn phòng trở nên tối sầm và biến thành một màu xám xịu,đứa trẻ trong nôi đang ngủ đột nhiên khóc thét lên,rồi tiếng khóc nhỏ dần,nhỏ dần và im bặt.Taeyeon lo lắng nhìn vào bên trong và hốt hoảng khi con mình đã biến mắt không còn một dấu vết,chỉ còn lại chiếc gối ôm nhỏ cùng chiếc chăn màu trắng nằm vất vưởng...


-Con ơi...con ơi...con của mẹ,con đâu rồi !!! Baekhyun à,con chúng ta,Hic...


Taeyeon lại nhìn xung quanh,cô lờ mờ nhận thấy khuôn mặt Baekhyun nhìn mình với ánh mắt sầu thảm đau đớn khiến Taeyeon lo sợ,cô với tay vào không trung để chạm vào Baekhyun nhưng hình bóng anh cứ mờ ảo dần rồi biến mất trước mắt cô.Rồi xung quanh cô một làn sương mù bao phủ,và Taeyeon không còn nhìn thấy gì nữa,đứa bé,Baekhyun và cả chiếc nôi xinh xắn kia...Taeyeon lo sợ hét lớn ...


-BAEKHYUN À,ĐỪNG ĐI MÀ...HUHUHU....EM KHÔNG THỂ SỐNG THIẾU ANH ĐÂU...BYUN BAEKHYUN !!!


- Taeyeon...Taeyeon....Cô đang gặp ác mộng à,tỉnh dậy đi Taeyeon !!! – Đang đêm Heechul nghe thấy tiếng khóc của Taeyeon liền vội vàng từ dưới đất bò lên giường vỗ vỗ vào má cô.


- BAEKHYUN À...- Taeyeon hét lên rồi choàng tỉnh,cô nhìn quanh đây là căn phòng quen thuộc mấy ngày nay.Cơn ác mộng kia chân thật đến nỗi cô cảm nhận rõ từng chi tiết và đã khóc ướt hết cả chiếc gối kê đầu.Đưa tay sờ lên bụng,Taeyeon vẫn cảm nhận rõ từng nhịp tim của đứa bé và cũng không có biểu hiện gì của việc sảy thai. Cô thở phào nhẹ nhõm vì tất cả chỉ là ác mộng,nhưng hụt hẫng không kém khi thấy người kế bên mình là Heechul chứ không phải Baekhyun.Cô nhớ Baekhyun.


- Uống tí nước ấm cho khỏe người rồi ngủ tiếp đi,cơ thể mệt mỏi ngủ không ngon giấc dễ gặp ác mộng lắm !!! – Heechul rót cho cô một ly nước ấm và ân cần xoa lưng an ủi cô.Nhưng tại sao Taeyeon lại cảm thấy hơi khó chịu ? Trong đầu cô muốn hất cốc nước ra và mắng Heechul một trận vô cớ nhưng bên ngoài Taeyeon vẫn cố gắng cười gượng đón nhận lấy và uống một hơi cạn sạch.




- Cảm ơn tỷ !!! 


 Rồi Taeyeon lạnh lùng nằm xuống kéo chăn che kín đầu lại không thèm nhìn mặt Heechul mà chẳng rõ lý do.Điều đó làm cho Heechul cảm thấy chút chạnh lòng.Anh lầm lũi nầm xuống chiếc đệm dưới đất phía dưới chân cô mà mặt buồn xo.Anh đang phân vân không biết mình có nên nói thật cho Taeyeon nghe rằng anh chàng tên Baekhuyn kia đang ở đây không,vì xem ra chỉ có cậu ta mới làm cho cô hạnh phúc thật sự và Taeyeon vẫn còn nặng tình với cậu ta nhiều lắm.Còn anh thì chỉ đóng vai một "anh bánh bèo" qua đường tốt bụng trong mắt Taeyeon mà thôi,mãi mãi không bao giờ có được tình yêu của cô ấy.




p/s nhớ vote và comment,không được đọc chùa !!! *nghiến răng*

Bình luận