Chương 1096: Sư tôn độc sủng (22)

Editor: Tieen

"Ồ? Nói như vậy, Tử Tấn tính ra cái gì rồi sao?" Quý Dương Hạ tò mò.

Cơ Tử Tấn cười sâu xa nói: "Thiên mệnh sở quy, vạn vật cuộc đời."

"Chẳng lẽ nàng có thể trị được ma thú hỗn loạn bất kham hiện giờ sao?" Phong Dao nghi ngờ hỏi.

"Phượng hoàng là thần thú, mặc dù thuộc về ma thú, nhưng lực lượng của nàng mà thống trị được thế giới ma thú, có lẽ nói quá sự thật." Quý Dương Hạ phân tích.

Thế lực chúng ma thú bị chia cắt, thực lực không tầm thường, thần thú thì sao? Đơn thương độc mã, chỉ có hại mình.

Khi ba người đang trò chuyện vui vẻ xung quanh Tô Mộc, những người ở phía dưới hoàn toàn không nghe được bọn họ đang nói gì, cho nên đều cho rằng bọn họ khá có hứng thú với cuộc thi luyện dược đang diễn ra hiện tại, e là có vị đệ tử nào được bốn vị tôn thượng chọn vào môn hạ.

Mà cách bọn họ gần nhất là chưởng môn và các vị trưởng lão, cũng tò mò các vị tôn thượng đang nói về chuyện gì mà đột nhiên trở nên nhiệt tình như vậy.

"Bách Lý Diễn, không ngờ một con chim ngẫu nhiên rơi xuống từ Mộc Hề Sơn của ngươi lại là phượng hoàng, ngay từ đầu ngươi đã nhận ra nên mới nuôi nàng nhiều năm như vậy, đúng không?" Phong Dao hâm mộ nhìn Phủ Hi.

Gia hỏa này, vận khí cũng quá tốt.

"Bản tôn không muốn nghe lại những lời này." Phủ Hi lạnh lùng nói.

Hắn rõ ràng đang cảnh cáo, ba người còn lại không để ý đến, nhưng chuyện này cũng sẽ không từ trong miệng bọn họ truyền ra.

"Bách Lý Diễn, ngươi không thể luôn giữ tiểu nha đầu này bên mình được, dù sao nàng cũng là thần điểu." Phong Dao hỏi.

"Tại sao không?" Phủ Hi vẫn nhẹ nhàng vỗ lưng cô, làm cô bớt khó chịu khi say rượu.

"Mặc dù ngươi có yêu thương nàng như nữ nhi, nhưng cuối cùng nàng cũng sẽ lớn lên."

"Lớn lên, cũng là của ta." Phủ Hi nói với giọng dịu dàng khiến ba người còn lại giật mình.

"Ngươi…" Phong Dao nhìn vẻ mặt cẩn thận che chở của Phủ Hi, cuối cùng cũng nhận ra có gì đó không ổn.

Gia hỏa này, hắn ta luôn nghĩ rằng hắn chăm sóc cẩn thận như vậy chỉ vì hắn thích tiểu nha đầu này, nuôi dạy như nữ nhi, ai ngờ...

Hắn không phải thích theo kiểu này mà là 'thích' kiểu khác.

Hắn lại đối với nha đầu này sinh ra tình yêu nam nữ!?

Phong Dao còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng sợ hắn sẽ tức giận, một chưởng đánh chết hắn ta, cho nên, cũng không nói gì khó nghe.

Nhìn nữ hài ngoan ngoãn tựa vào vai hắn, nhắm hai mắt, khuôn mặt xinh xắn điềm tĩnh.

Làm hắn ta nhìn, cũng không ngăn được yêu thương.

Chẳng trách Bách Lý Diễn lại hãm sâu vào đó.

Phong Dao đã quên, trước khi Tô Mộc hóa hình, khi đó hắn ta còn ghét bỏ chê cô là một con chim xấu xí, Phủ Hi đã chăm sóc cô rất cẩn thận.

Quý Dương Hạ cùng Cơ Tử Tấn nhìn nhau, nhưng không ai nói gì.

Đạt tới tu vi như bọn họ, biết được mình muốn cái gì không cần cái gì, sự tình của Bách Lý Diễn, hắn hẳn rõ ràng hơn hết, bọn họ phải làm chính là không can thiệp.

Phong Dao đương nhiên cũng biết đạo lý này, nhưng hắn ta không biết tại sao mình lại muốn ngăn cản.

Có lẽ là cảm thấy người và yêu không thể yêu nhau?

Phía dưới tỷ thí vẫn tiếp tục, Tô Mộc được Phủ Hi giúp đỡ, giảm bớt cơn say, ngủ trong vòng tay hắn.

Chưởng môn và các trưởng lão nhìn thấy thái độ của Phủ Hi đều cảm thấy kỳ quái, không khỏi liếc nhìn thêm mấy lần.

Nhiều năm như vậy, nhìn thấy Bách Lý tôn thượng đều là bộ dáng lạnh lùng, kiêu ngạo, không thể thân cận, bây giờ lại chăm sóc cô nhóc kia như một người cha yêu thương con gái, hiếm thấy, thật sự hiếm thấy.

Không ít nữ đệ tử nhìn cô nhóc được Phủ Hi ôm trong lòng đều ước gì mình là cô.

Có thể nằm trong ngực Bách Lý tôn thượng là điều bọn họ mơ ước, nhưng sao bọn họ lại không có được vận khí này!

Bình luận