Đây là bản QT đã qua chỉnh sửa, không phải bản edit hay bản dịch.***Văn án:Nhẹ nhàng bản: Nàng khổ bức mà yêu thầm chính mình bạn tốt, kết quả đến chết cũng vẫn hèn nhát không dám nói chính mình tâm ý, may mắn trời cao rũ lòng thương lại tới một lần. Nhưng là...... Lại tới một lần tựa hồ cũng chả làm được tác dụng gì a, nhân gia nên tương ngộ vẫn là tương ngộ, nên tâm động vẫn là tâm động, nàng hình như là chen chân nhân gia cảm tình kẻ thứ ba...... Này nhưng như thế nào cho phải? Thôi, trước đem người đoạt biến thành chính mình người lại nói, gạo nấu thành cơm xem ngươi hướng kia chạy.......Đứng đắn bản: Nàng trơ mắt mà nhìn người yêu mũ phượng khăn quàng vai gả cùng người khác, từ nay về sau ân ái hoàn mỹ, nhi nữ thành đàn, chính mình lấy thanh mai thân phận làm bạn người kia, thẳng đến cô độc chết già, cũng không dám đem tâm ý nói hết."Hoàng Dự, ta sau khi chết, đem ta hoả táng đi." Thiên sơn vạn thủy, chỉ nguyện theo gió còn có thể bồi nàng.Chỉ là lại mở mắt, nàng về tới mười bốn tuổi năm ấy, các nàng là tốt nhất bằng hữu, hai nhỏ vô tư.Lúc này đây, là lại tận mắt nhìn thấy nàng nhào hướng người khác ôm ấp, chính mình cô độc tuyệt vọng rời đi, vẫn là kiếm đi nét bút nghiêng dùng nhiều năm tình cảm đánh cuộc một lần?"Hoàng Dự, ta thích ngươi.""Cho ta thời gian, ta sẽ làm ngươi giống ta thích ngươi giống nhau mà thích ta.""Thời gian trước nay đều không phải vấn đề, một năm không được, vậy hai năm, hai năm không được liền ba năm, thẳng đến ta chết, ta Bạch Cảnh Xu sẽ không từ bỏ!"Kế
Mọi mối nhân duyên trên cõi đời này, đều từ hai chữ "duyên phận" mà ra.Evie là một nữ văn sĩ tạm gọi là có tên tuổi trong giới văn chương. Đằng sau những trang sách đầy màu sắc dựng nên từ con chữ, cuộc sống của cô cũng bình thường như bao người. Dù sống một thân một mình ở nơi đất khách quê người, cô vẫn chưa hề cảm thấy đơn độc. Cô có một người bạn thân cùng chia chung một mái nhà, và một người đàn ông yêu thương cô. Hay có lẽ đó chỉ là suy nghĩ của mình cô mà thôi. Steven bỏ nhà ra đi khi anh vừa tròn mười tám. Với số tiền dành dụm ít ỏi và một cái đầu lanh lợi, cuộc sống xem ra cũng không đến nỗi tệ. Một ngày ba bữa cơm, Steven chẳng quan tâm ngày mai sẽ ra sao. Nhưng ai nào biết, mỗi khi ngày mới đến, anh luôn không ngừng tự hỏi, mình là ai trong thế giới rộng lớn này. Hai con người, hai thế giới. Để hai đường thẳng song song ấy có thể giao nhau tại một điểm, phải nhờ một chữ "duyên". Thế nhưng, để có thể nắm tay nhau, cùng bước tiếp đến cuối con đường, thì phải cần đến hai chữ "phận".Để biết câu chuyện cuộc đời của Evie sẽ được viết tiếp như thế nào, và cuộc đời của Steven sẽ sang trang mới như thế nào, các bạn hãy cùng theo dõi câu chuyện này nhé.
Phan Anh Duy-một nhân viên tài chính,trong một lần lên wedsite tìm kiếm công việc phù hợp,anh nhìn thấy một thông báo tuyển dụng kì lạ:Vị thần cai quản cái chết,vì để thõa mãn tính tò mò của mình,anh đã nhấp vô dòng tuyển dụng đó và chính vì điều này đã đưa anh tới một thế giới vô cùng xa lạ và một cuộc hành trình gian khổ bắt đầu từ đó.Lần đầu viết truyện,mong nhận được mọi người góp ý,xây dựng.
No name story, Câu chuyện không tên - Chuyện xảy ra vào 10 năm trước, lúc đó Olivia Bennett chỉ mới năm tuổi, liên quan tới vụ bắt cóc quy mô rộng để phục vụ cho cuộc thí nghiệm nguy hiểm nhất nhân loại khi lấy trẻ em làm vật chủ. Hiện tại, cô đang là học sinh lớp 10 tại một trường cấp ba ở một đất nước đa văn hóa, đầu năm học mới cô vô tình va phải Shawn Alastair, một học sinh mới chuyển vào, trong lúc đang chạy đi nộp bài báo để nhận chức quản lí tờ báo học sinh của trường. Tưởng chừng như đây chỉ là cuộc chạm mặt xã giao nhưng cô không ngờ rằng cậu bạn này sẽ thay đổi cuộc đời của cô, đồng thời giúp cô tìm ra sự thật về quá khứ của mình.*Note: Tất cả nhân vật, địa điểm và sự kiện đều là hư cấu và tưởng tượng của tác giả không có ý công kích bất kì cá nhân nào cả.
Tên: Sai Lầm!Nội dung: Thụ - Đinh Trường Trung Công- Nguyễn Thành Gia Nam Thụ được công tỏ tình từ hồi học trung học, bản thân vì là lần đầu được người khác ngỏ lời nên đã đồng ý. Tuy nhiên họ bên nhau cũng chả đằm thắm gì, trái với tưởng tượng với thụ công là một người có tính tình nóng nảy và dễ xúc động ( nổi cáu ) , như khi muốn ngỏ ý cầm giúp cặp thì cậu ta giật lấy nó và đi thẳng,... Tuy vậy thụ thấy công cũng có điểm tốt lên không có ý kiến gì, vẫn lặng lẽ bên công dưới danh phận bạn trai.Đến một ngày thụ vô tình nghe được công tâm sự với các bạn bảo thụ là "đứa dễ dãi, có được cậu ta dễ hơn cả ăn đường. Dù sao thì cũng chỉ là chơi đùa nên công sẽ rủ lòng thương mà bên thụ thêm một thời gian".Dù nghe vậy nhưng thụ vẫn giữ kín trong lòng và không ý kiến gì cả. Nhiều lần kế tiếp, không biết bao nhiêu lần thụ nghe thấy công kể xấu mình với bạn, nào là đứa khát cầu tình dục cao, nào là lỗ để xả dục vọng v.v... dù sự thật họ còn chưa lấy một lần hôn nhau.Cao điểm là khi công níu kéo thụ đi hẹn hò thì bị bọn bạn phát hiện, quá xấu hổ công đã không ngại đẩy thụ xuống cống rồi bêu thụ ngay trước mặt nhiều người và bỏ đi. Từ đó thụ lánh công, rồi chuyển nhà đi. 5 năm sau họ gặp lại nhau...Liệu công có thực chỉ coi thụ là một thằng hề?Liệu thụ có chút tình cảm nào với công?Chuyện gì sẽ xảy ra sau 5 năm họ gặp lại?Mọi thứ sẽ có trong tác phẩm "Sai lầm" của mị. Nếu được ủng hộ mị sẽ ra chap 1 sớm
Bất Mạt thế trọng sinh chi ma âm trở vềTác giả: QQ Ngạnh ĐườngConverter Trangaki0412nguồn http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=148691Lại đối mặt mạt thế, Tống Y tin tưởng chính mình có thể bằng vào cường điệu sinh phía trước kinh nghiệm hỗn đến vui vẻ thủy khởi...quá, này đột nhiên đến nam nhân là cái gì quỷ? Chết tiệt, còn có này càng ngày càng đột hiển bụng là cái gì quỷ!Sương sớm mà thôi, đều mạt thế , ai còn để ý này phụ trách không phụ trách! ! !Nhãn: Sát thủ trọng sinh
Author: Sleepy RetteGenres: GeneralDisclaimer: Nhân vật thuộc về tôi.Rating: TSummary: Chỉ là một câu chuyện ngắn về một cậu sinh viên trường cao đẳng mĩ thuật bình thường.A/N: quà sinh nhật thiếu tâm cho một người bạn. Tui nói trước là phần kết có flop vì tui bị writeblock nên không viết một cách trọn vẹn được (và thật lòng thì phần đầu cũng làm tui khá thất vọng). Nói chung tui đã tryhard rất nhiều để hoàn cái fic này. Căn bản thì plot tui nghĩ ra trong 5 phút nên không được thú vị cho lắm, vấn đề của tui là viết ra thành mạch văn trôi chảy. À mà hình như còn mấy lỗi typo thì phải, tui cũng chưa check hết nữa @@
Một người yêu say đắm.Một người ghê tởm tình yêu thương.Hai con người, hai số phận trói buộc trong sắc màu của nhục dục. Sự bất lực, lòng khao khát để rồi rơi vào tuyệt vọng.Liệu họ, có còn nhận ra chính bản thân mình nữa hay không?
"Một tuần hai lần làm tình, tôi vẫn hay nhìn lên trần nhà với tâm trí bay xa, cố hồi tưởng lại khoảng thời gian nào đó rất lâu trong cuộc đời. Đôi khi tôi vẫn nói, em muốn biết nhiều hơn về anh, trong tiếng thở dốc ồ ạt bên tai. Mồ hôi của anh rơi lên chóp mũi, thấm vào đầu lưỡi của tôi. Nhạt thếch. Anh hỏi, em nói gì cơ. Tôi lắc đầu. Có lẽ mình không muốn biết nhiều hơn đâu. Con người nên biết điều. Nên biết những giới hạn."