"Anh là tên khốn, đi một dặm ngoảnh đầu lại liền thấy anh đằng sau. Anh cứ bám theo tôi như vậy, rất phiền toái." "Em là nữ nhân của tôi, tại sao tôi không được đi theo em, đừng nói đến một dặm, em đi cả đời thì quay đầu lại vẫn sẽ thấy tôi thôi."Nghe được câu nói này thốt ra từ miệng anh ta, tôi có chút rung động. Nếu không phải vì hằng ngày cứ gặp phải anh ta, đều nhìn thấy anh ta có lẽ tôi sẽ không yêu anh ta. Tuy miệng thì nói ghét, nhưng có lẽ cũng đã bị anh ta nhìn thấu được cả tâm can rồi. Thật xấu hổ!
Sau một thời im hơi lặng tiếng hôm nay mình xin được phép xuất hiện trở lại với một câu chuyện mang thể loại kì bí một tý. Mong các bạn đọc ủng hộ
Tôi vẫn nhớ, đó là vào những ngày mưa tuyết cuối tháng Ba,.. . Người người hối hả đi qua nhau vội vã,... vội vã tránh cơn mưa cứ kéo dài ngày qua ngày, vội vã tránh cái ướt át, cái lạnh lẽo đến ái muội của đường phố Seoul . Nghĩ lúc đó, chẳng vì điều gì tôi và anh cũng thản nhiên mà đi ngang qua đời nhau, như một nhát dao dọc ngang tờ giấy phẳng. Chênh chao, choáng váng.
Xin chào các bạn!Mình là Nhật Ánh.Mình mới thử viết câu chuyện này thôi,nếu bạn nào thấy không hay thì cũng đừng chê nhé! Iu các bạn mà vì T/g thuộc cung Song Ngư nên truyện sẽ hơi thiên vị Song Ngư nhé!!
TÊN GỐC: 许你万丈光芒好 - Cho em muôn trượng hào quang.TÁC GIẢ: QUẪN QUẪN HỮU YÊUThể loại: showbiz, tổng tài, 1x1, hài hước, song khiết.--------------------------------------------------------------------"Cô đã cứu con , con sẽ để ba con lấy thân báo đáp!"Ninh Tịch vô tình cứu được một bánh bao nhỏ, kết quả lại được tặng kèm bánh bao lớn.Sau khi kết hôn, Lục Đình Kiêu sủng vợ như mạng, cái gì cũng thuận theo, ngược cẩu độc thân đến chết đi sống lại, đến cả con trai ruột cũng không tha!!"Sếp, thật sự muốn đưa công ty cho phu nhân chơi sao? Chẳng lẽ phu nhân muốn bán cả công ty ngài cũng không quản?? " "Bán công ty nhà cậu?""Đại thiếu gia, không ổn rồi! Phu nhân nói muốn dỡ mái nhà xuống!""Còn không mau lấy thang cho phu nhân!""Ba, cảm ơn ba đã mua cho Tiểu Bảo một con gấu lớn như vậy.""Đó là mua cho mẹ con.""Chồng à, kịch bản này em rất thích, em có thể nhận không?"Lục Đình Kiêu điềm tĩnh nói: "Có thể"Ban đêm, Ninh Tịch bỏ chạy lấy người ... Lục Đình Kiêu! Có thể cái ông nội anh ấy!!!
Xin chào bạn gì đó ơi. Trông bạn thật tài năng làm sao nhưng sao bạn lại cô đơn quá vậy? Liệu bạn đang cảm thấy lạc lõng, cô đơn không? Bạn có sợ hãi thế giới này?Nhưng những điều đó không có vấn đề gì cả. Chúng tớ sẵn lòng đón chào bạn và mở cánh cổng cho bạn bước vào căn nhà bong bóng đầy tình nghĩa này, nhấn chìm bạn bằng màu xanh hoà bình và hạnh phúc.|| Chào mừng đến với Bubble Team_bạn tôi ||