Chương 17

"Chỉ cần chúng ta quay lại, anh có thể bù đắp..."

"Quay lại? Vẫn có thể thốt ra được hai từ đó sau tất cả những gì anh đã làm với tôi, Kisaki Tetta, anh không có tự trọng sao?"

Kisaki nghĩ cũng không cần nghĩ, ngay lập tức lắc đầu đáp lại.

"Nếu em đồng ý quay lại, vậy thứ đó không có cũng được."

"Kisaki, khả năng nghe hiểu của anh bị khuyết tật hả? Tôi nói là, tôi đã không còn yêu anh!"

Nhìn Y/n tức tới mức hai má đỏ bừng, mày hơi cau lại, ánh mắt linh động tràn đầy sức sống, Kisaki bỗng dưng cảm thấy cô như vậy cũng thật xinh đẹp.

Trước kia, hắn không hề hay biết rằng ngắm Y/n khi đang tức giận lại có thể khiến cho tâm tình của bản thân thoải mái tới như thế.

Có lẽ, cho dù tươi cười hay giận dữ, chỉ cần là cô ấy, đều có thể khiến cho hắn động lòng.

Trái ngược với tâm trạng của Kisaki lúc này, bạn dường như đã dùng hết sự kiên nhẫn đối với hắn, chỉ cảm thấy những lời hắn nói đều là hoa ngôn xảo ngữ, không có đến nửa điểm thật lòng.

"Kisaki Tetta, anh luôn miệng nói anh thích tôi, vậy tôi thích cái gì, ghét cái gì, anh có biết không? Hay là, sự yêu thích của anh, vốn chỉ được trưng ngoài miệng như vậy mà thôi?"

Kisaki bị hỏi bất ngờ liền có chút lúng túng.

"Anh biết... em thích hoa linh lan."

Bạn nghe vậy liền không nhịn được mà cười lạnh một tiếng.

"Không sai, tiện thể nói cho anh biết, hiện tại thứ tôi ghét nhất chính là anh!"

Nói đoạn, bạn liền đứng dậy, cầm theo túi xách đi về phía cửa phòng.

Trước khi bước ra ngoài, bạn còn không quên quay đầu lại mà nói với hắn một câu cuối cùng.

"Kisaki, sự yêu thích của anh, đối với tôi bây giờ mà nói, còn chẳng đáng giá một xu."

Khoảnh khắc trước khi cánh cửa phòng khép lại, bạn thậm chí còn có thể nhìn thấy khuôn mặt thất thần tái nhợt của Kisaki Tetta.

Cảm giác... dường như cũng không tệ lắm!

******

Bạn đứng bên trong cửa hàng hoa của mình, vừa tưới nước, vừa không khỏi miên man suy nghĩ.

Đã hai tuần trôi qua, bạn cũng không còn thấy bóng dáng của Kisaki xuất hiện ở xung quanh.

Có lẽ, những lời lẽ đầy coi thường mà bạn dành cho Kisaki lần trước đã đánh thật sâu vào lòng tự tôn của hắn.

Một kẻ cao ngạo như vậy, đương nhiên sẽ không mặt dày đến mức bị khước từ năm lần bảy lượt mà vẫn còn tìm đến.

Trong lòng bạn vẫn luôn tin tưởng như vậy, chẳng qua, thời điểm nhìn thấy Hanma vẻ mặt tươi cười bước vào bên trong cửa hàng, bạn lại có chút không dám chắc chắn về suy đoán của mình.

"Xin chào, Y/n! Lâu lắm rồi mới thấy cô đấy nhỉ?"

Hanma vẫy vẫy tay, vừa cười vừa tiến về phía bạn mà nói như vậy.

"Anh tới đây có việc gì sao?"

Bạn cảnh giác nhìn Hanma, không vòng vo mà trực tiếp hỏi thẳng.

"Không cần nóng vội như vậy, chúng ta ngồi xuống một chút đã, sau đó từ từ nói chuyện."

Hanma vươn tay chỉ về phía cái bàn gần đó, mà bạn cũng không phản đối, cùng hắn đi tới, ngồi xuống phía đối diện.

Nhìn thấy vẻ mặt vô cảm không mặn không nhạt của Y/n, trong lòng Hanma thầm kêu khổ một tiếng.

Xem ra, lần này Kisaki thực sự khó mà cứu vãn được rồi!

"Cái này là trên đường thấy nên tôi tiện tay mua tới cho cô, coi như để đáp lại đống bánh ngọt lúc trước."

Hanma đặt lên bàn một cốc trà sữa, giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ y hệt trước kia, tựa như khi bạn vẫn còn là bạn gái của Kisaki, mà hắn thì vẫn là một người bạn tốt của bạn vậy.

Bạn hơi cau mày, không hề để ý tới cốc trà sữa kia mà nhìn chằm chằm hắn.

"Có phải Kisaki bảo anh tới?"

"Không có, tôi tiện đường nên ghé qua chút thôi."

Hanma nhún vai, vô tội mà đáp lại.

Bạn một chút cũng không tin, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy.

Bởi vì lần trước xem mắt thất bại, cho nên Yuri rất thất vọng. Nhưng mà cô ấy nhất quyết không bỏ cuộc, kiên quyết phải tìm được một mối khác tốt hơn cho bạn.

Kết quả là tối nay bạn sẽ lại đi xem mắt một lần nữa.

Kisaki án binh bất động hai tuần, hôm nay Hanma lại đột ngột xuất hiện, chắc chắn là có vấn đề.

Quả nhiên, điện thoại của bạn ngay lập tức đổ chuông, màn hình hiển thị số lạ.

Bạn hơi lưỡng lự, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn bắt máy.

"Alo?"

"Xin chào, có phải là số của cô Y/n không? Tôi là Yuuchi, người có hẹn xem mắt với cô tối nay. Chuyện là... tối nay tôi có việc đột xuất, không thể đến được, thành thật xin lỗi cô. Vậy... hẹn cô dịp khác nhé!"

Vừa dứt lời, đầu dây bên kia liền nhanh chóng cúp điện thoại.

Bạn không hề phát hiện ra giọng nói của người đàn ông nọ có một chút run rẩy nhè nhẹ.

"Dịp khác" mà người đó nói tới là dịp nào, bạn cũng chẳng có hứng thú muốn hỏi nữa.

Chuyện này có phải do Kisaki đứng đằng sau dàn xếp hay không, bạn hoàn toàn không muốn biết. Hiện tại, bạn chỉ muốn cách người đàn ông đó càng xa càng tốt.

"Nếu không có chuyện gì khác, tôi nghĩ anh có thể trở về được rồi, bởi vì tôi còn bận chăm sóc hoa, nên xin phép không tiễn."

Bạn đứng dậy, ý tứ đuổi khách trong lời nói đã quá rõ ràng.

"Y/n, Kisaki có thể không phải là người tốt, nhưng hắn thích cô là thật!"

Hanma bỗng dưng nói một câu như vậy.

Bạn chưa bao giờ nghĩ tới, tương lai bản thân lại có thể thật sự được trải nghiệm tính chân thực của câu nói "Kisaki không phải là người tốt" kia, hiện tại, bạn chỉ cảm thấy những điều Hanma nói thật là nực cười.

"Hanma, anh nói Kisaki thích tôi?"

Vẻ mặt của bạn cực kì bình tĩnh, ánh mắt liếc qua cốc trà sữa trên bàn.

"Đúng vậy."

Nghe được lời khẳng định này từ người đối diện, bạn nhếch môi cười, lắc lắc đầu, sau đó mới nói.

"Không đâu, Kisaki không phải là thích tôi. Anh ta đơn giản chỉ là muốn dùng tôi như một công cụ để thoả mãn lòng tham của chính mình mà thôi. Tôi có thể bị lừa một lần, nhưng chắc chắn sẽ không rơi vào bẫy rập của anh ta lần thứ hai, cho nên anh không cần tốn công làm mấy chuyện vô ích như nói đỡ cho anh ta đâu."

Nói đoạn, bạn nhẹ nhàng đặt một tờ tiền xuống bàn, sau đó chậm rãi quay lưng, từ đầu đến cuối đều không hề chạm vào ly trà sữa trước mặt dù chỉ một chút.

Đột nhiên như nhớ ra điều gì, bạn dừng bước lại, lần nữa mở miệng "nhắc nhở".

"Hanma, tôi đúng là không oán hận gì anh, nhưng sự hiện diện của anh cũng chẳng hề làm tôi cảm thấy thoải mái chút nào, thế nên mong rằng trong tương lai chúng ta sẽ không phải tiếp tục gặp mặt nhau như thế này nữa."

Bạn biết thái độ của bạn hiện tại đối với Hanma có chút vô lí, thậm chí có thể coi như là giận chó đánh mèo.

Nhưng mà, cứ nghĩ đến việc hắn ta cùng phe với Kisaki, bạn liền không tài nào bày ra bộ dạng hoà nhã như lúc trước được. Huống chi, nếu một năm về trước không phải do cái tên Hanma này tạo cơ hội, bạn và Kisaki cũng chưa chắc đã có thể ở bên nhau.

Bạn cũng không phải là muốn đem hết tội trạng đổ lên đầu hắn, chỉ là, nhìn thấy hắn ta, tâm tình của bạn liền không có gì tốt đẹp.

Hanma thấy việc không thành, cũng không tiếp tục nấn ná, hắn giữ nguyên điệu bộ tươi cười lúc đầu, chào một tiếng rồi mới rời đi.

******

Trong khoảng thời gian này, toàn bộ băng Touman từ trên xuống dưới đều cảm nhận được rõ ràng một điều, đó chính là tâm tình của Kisaki Tetta không tốt.

Hắn lúc nào cũng mang bộ mặt ai oán trầm tư, thần sắc ủ dột ảm đạm, giống như tất cả mọi người đều thiếu nợ hắn ta vậy.

Lúc này hắn đang ngồi trong văn phòng làm việc, bên cạnh là Hanma.

"Mày gặp cô ấy rồi? Vậy... cô ấy nói gì?"

Giọng điệu gấp gáp cùng lo lắng của Kisaki vang lên.

Hanma vẻ mặt thương hại mà nhìn Kisaki.

"Chậc, tao cảm thấy kiếp này mày sẽ không lấy được vợ đâu. Mà thế thì chắc là cũng không có con, hay là để tao tìm sẵn mấy viện dưỡng lão cao cấp ở Tokyo nhé, để mày về già cũng không đến mức không có ai chăm sóc..."

"Mày câm mồm!"

Nếu không phải còn cần Hanma giúp mình làm việc quan trọng, Kisaki đảm bảo sẽ tự tay bắn hắn!

Kisaki đưa tay lên xoa xoa thái dương, không nén được mệt mỏi mà thở dài một hơi.

Lừa lọc, tính kế người khác? Hắn làm được.

Lợi dụng, hi sinh kẻ khác, bất chấp tất cả để đạt được mục đích? Hắn cũng làm được.

Vậy còn việc buông tay Y/n, chúc phúc cho cô ấy vui vẻ bên người mới?

Cái này, thực xin lỗi, hắn làm không được!

Kisaki liếc nhìn đồng hồ.

Mắt thấy đã chuẩn bị tới giờ Y/n đóng cửa hàng về nhà, hắn liền đứng dậy, với lấy áo khoác mặc vào, chỉnh đốn lại trang phục cùng tóc tai, nhanh chóng bước ra cửa.

Dạo này hắn quả thực hành xử giống như một tên điên khùng biến thái, luôn đứng từ xa để quan sát Y/n.

Chỉ cần không nhìn thấy cô ấy một ngày, hắn liền bực bội không chịu được.

Mà Hanma ngồi một bên, nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, liền không sợ chết mà huýt sáo một tiếng.

"Ăn mặc đẹp đẽ chỉnh chu để làm gì chứ, người ta cũng có thèm để ý đến mày đâu."

Kisaki nghe mấy lời châm chọc này mãi cũng thành quen, chẳng qua lúc đi ra khỏi văn phòng vẫn là không nhịn được mà đóng cửa thật mạnh.

Đại khái là tức giận vì bị nói trúng tim đen đi?

Hanma hơi cong môi mà nghĩ thầm.

******

Kisaki ngồi trong xe ô tô, nhìn chằm chằm vào cửa hàng hoa cách đó không xa.

Chỉ khoảng vài phút sau, một bóng dáng quen thuộc liền xuất hiện trong tầm mắt hắn.

Kisaki vô thức mỉm cười vui vẻ.

Hắn đã loại bỏ hết những đối tượng xem mắt của Y/n, một tên cũng không để sót, cho nên tạm thời hắn có thể an tâm sẽ không có kẻ nào mon men làm phiền người phụ nữ của hắn.

Nhưng mà, người tính không bằng trời tính, giây tiếp theo, hắn liền thấy một chàng trai chạy tới ôm chầm lấy Y/n, điệu bộ thân thiết giống như đã quen biết từ lâu.

Mà Y/n, cô ấy không những không đẩy ra, ngược lại còn mừng rỡ đáp lại cái ôm của người nọ.

Chuyện này... quả thực khiến cho ai đó ghen tị đến ngứa răng!

_________________

Ui cha, lâu không vào Wattpad, mà nhìn đống noti cũng hết hồn nha mấy má ui! 🥹

Bình luận