Chap 7

-cô đag làm cái trò gì vậy- tiếng thét lớn làm cô giậc người...đi thật nhanh lại cậu giậc lấy cái hộp quát-đừg động vào đồ của người khác..cô ko biết phép lịch sự à-
-tôi..xin..lỗi...nhưg....--đi ra khỏi đây đi- cậu cắt ngang lời nói của cô quát lớn
-nhưg cái đó....-cô rươm rướm nước mắt
-đúg tôi là một kẻ như vậy đó...nên cô hãy đi ra khỏi đây đi- cậu cất chiếc hộp vào trong hầm giường
-Taehyung này..tôi xin lỗi..nhưg cái đó tại sao..--đừg hỏi nhiều..nếu cô cảm thấy tôi gớm ghiết thì đừg quan tâm đến cuộc sống của tôi nữa..cô về đi..taxi chờ sẵn dưới kia rồi- cậu lạnh lùng nói
-tôi ko có ý đó...tôi biết chắc chắn nó có lí do..cậu cho tôi biết đi-
-tôi muốn giết người đc chứ...xong rồi đó..cô đi đi- cậu đẩy cô ra khỏi phòng và khóa cửa chặt -*bộp bộp* Taehyung...V mở cửa cho tôi đi..cậu hiểu lầm rồi- cô gõ mạnh vào cửa nói lớn...nhưg cũg vô ích..cậu ko chịu mở cửa..ngồi ở đó suốt một buổi chiều vì mong rằg cậu sẽ ra ngoài nhưg vô ích..cậu nhốt mình trong căn phòng..ko một tiếng động...hết tư thế ngồi rồi đứg..hết đứg rồi lại ngồi...cô đi qua đi lại căn phòng vắt đầu vắt tai suy nghĩ
''tại sao trong chiếc hộp đí lại có khẩu súng...tại sao lại có mảng giấy toàn máu..còn những tấm mình nữa...cậu ấy định làm gì..chẳg lẽ cậu ấy định giết ngườii thật''
*cạch* cánh cửa mở ra..cậu bước ra, vội chạy lại -V à..tôi xin lỗi...xin cậu hãy tha lỗi cho tôi đi-
-cô đi về đi...ko ai có lỗi cả-
-tôi xin cậu đấy- tim cô đag rất đâu những giọt nước mắt rơi xuống, lí trí của cô đag tự điều khiển bản thân cô, nắm lấy tay -tôi xin lỗi...nhưg cậu đừg lạnh nhạt như vậy mà-
hất tay cô ra, cậu lạnh lùng bước đi -cô về đi- câu nói lạnh lùng của cậu, làm cô bậc khóc, ngã quỵ xuống đất, cô ko đứg nỗi, còn cậu..cậu vẫn bước đi, nhưg đâu phải cậu giận cô...cô đã thấy đc bí mật của cậu, cậu sợ rằg nếu sau này cậu làm những điều dại dột thì cô ghê sợ cậu...đi đến cầu thang...dựa người vào vách tường cậu lặng rơi những giọt nước mắt..đây là lần thứ 2 cậu rơi nước mắt...''lần thứ nhất tôi khóc vì ai??????'' câu hỏi hiện lên trong đầu cậu...khẽ quay lại nhìn..cô đã đi...đi mất........
....................
Lững thững bước đi trên con đừg gió lạnh, cô ko thể nào hiểu đc những lời nói đó nó lại khiến cô rất đâu, tim nhưg thắt lại...cô đã yêu anh...và câu nói đó là sự thật...cô đã nói rằg cô yêu anh chẳg lẽ ko phải là lời nói đùa....trời phút chốc lại lạnh lên, gạt bỏ mọi thứ qua một, bước vào nhà...nhìn thấy ông bà Park đag ngồi..cô chỉ cuối đầu chào rồi đi lên -đứg lại Park Jiyeon- câu nói của ông Chan làm cô giậc mình đứg lại
-tại sao lúc sáng Dong Gun tới đón mà con lại bỏ đi với người khác-ông Chan gắt lên
-con đã nói rồi...con ko có hôn thê..vả lại con đi đâu và làm gì cũg phải có ý kiến của bố sao- cô mệt mỏi nói
-lúc sáng con đã bỏ trốn với ai- bà Qri lên tiếng
-con mệt mỏi lắm rồi bố mẹ đừg hỏi nữa...con về phòng đây- cô bỏ đi lên phòng trong sự tức giận của ông bà Park......
*rầm* đóng cửa lại...cô ngồi vào trong bóng tối, những câu nói của cậu lại hiện lên trong đầu cô ''sao mình cứ nghĩ về hắn...hắn là tên tồi mà''
....................nhà V................
-ông chủ..chúg tôi đã đưa cậu chủ nhỏ về rồi- một tên mặc áo đen nói
-được rồi...để nó xuống đó- ông Kim nói lớn
Khi bọn người đó lui đi, Tae vội chạy lại chỗ cậu -em có bị bọn họ đánh ko- -unnie yên tâm đi-
-V à..đến khi nào con mới chịu tỉnh hả V...con mau xin lỗi bố rồi dọn về nhà ở đi- bà So nói
-nếu chỉ vì muốn về nhà ở mà phải cuối đầu nhận lỗi đág lí ra ko thuộc về mình thì đc rồi...con sẽ nhận lỗi..nhưg con về nhà ko phải để bố sắp đặt mọi việc kể cả vị hôn thê kia..con về là để ở bên cạnh unnie...nếu bố cứ nhất quyết bắt con phải làm theo ý bố thì con xin lỗi...con sẽ dọn đi..càg xa càg tốt.....bố con xin lỗi- cậu nói xong kéo Taeyeon đi lên phòng
-con đag uy hiếp ta hay là đag hối lỗi vậy hả- ông Namjoon quát lớn
-nếu ko còn việc gì nữa con xin lui- bỏ đi (au: ta trở về quá khứ một tí nhé, sở dĩ ko phải V về nhà mà là ông Namjoon cho người bắt cậu về...lúc cậu đứg ở cầu thag quay lại nhìn Ji...cô đã đi mất, cậu đã quay về phòng đúg lúc những người này tới và bắt cậu về đây....hết, ta tiếp tục truyện nhé :p )
Lại trog căn phòng tối om..cậu ngồi một bên Tae ngồi một bên....ko gian trở nên im lặng...-V này..em có chuyện gì buồn đúg ko- Tae cố gắng lắm mới mở miệng hỏi
-dạ ko có gì...chỉ là, em đag cảm thấy có lỗi với một người- cậu nói khẽ
-là ai..Min hả, hay bố mẹ-
-là một người con gái khác...một người con gái lạ-
-em kể unnie nghe đi-
-abc........xyz-cậu kể cho Tae nghe toàn bộ sự việc vì cậu biết chỉ có Tae mới hiểu đc cậu..mới tâm sự được với cậu.....
-em làm vậy mặc dù là bảo vệ bí mật của mình..nhưg mà, cô ấy cũg chỉ lo cho em thôi nên mới làm vậy...em sai rồi đấy V à...hãy xin lỗi cô ấy đi- Tae nhẹ nhàg nói
-nhưg mà...em rất khó chịu..ko hiểu sao lúc đó em lại nặng lời như vậy- cậu nói giọt nước mắt khẽ rơi
-em yêu cô ấy rồi đúg ko...nói unnie nghe đi- Tae gạt đi giọt nước mắt của cậu
-em cũg ko biết nữa..nhưg thực sự bây giờ em rất rối...-
-chắc hẵn em yêu cô ấy nhiều lắm..chưa bao giờ unnie thấy em rơi nước mắt sau lần đó..unnie tin chắc rằg cô ấy cũg yêu em...hãy mở lòng mình đi...chắc chắn cô ấy sẽ hiểu mà- Tae khẽ cười
-....-im lặng...cậu đag suy nghĩ gì
-V này..dù em quyết định ra sao unnie vẫn luôn đứg về phía em...nhưg còn việc em yêu cô ấy.unnie nghĩ 2 đứa chỉ nên là bạn..em đã có hôn ước với Hwa rồi..bố mà biết chuyện này sẽ ko để yên đâu...- Tae nói
-em cũg đag suy nghĩ chuyện đó-
-nhưg dù sao...unnie cũg luôn đứg về phía em...hãy tin tưởg vào bản thân của mình- Tae nói rồi lăn ra ngủ..khiếp thật vừa mới nói xong là ngủ rồi...cậu nhìn bà chị của mình bậc cười......
....................sáng............
-trưa oppa khỏi đón em nha...em qua nhà Luhan chơi- cô chui đầu vào cửa sổ xe nói
-ừ..khi nào muốn oppa chở về thì gọi- Jimin xoa đầu cô rồi chạy xe đi
Một mình bước vào trường, hôm nay lạ hơn ngày thường..có lẽ vì cô đag giận ai đó hoặc ai đó đag giận cô....hít một hơi thật sau, bước vào như ko có chuyện gì xảy ra...bỗng một chiếc xe chạy đến ngay trước mặt cô...khỏi cần đón cô cũg biết đó là ai -Park Jiyeon...- vừa bước xuống người đó đã chạy đến khoác vai cô *ồ* tiếng ngạc nhiên của toàn trường
Gạt tay tên sở khanh đó ra..cô vẫn im lặng ko nói gì
-này..hôm qua mình nghe anh Jimin kể mọi chuyện rồi- cậu nói khẽ
-...-ko nói gì
-mình xin lỗi vì ko giúp gì đc cho cậu..cái tên Dong Gun đó..để mình gặp lại lần nữa xem mình sẽ...--hắn ko dám động đến mình đâu- cô cắt ngang lời nói của Han
-mà sao nhìn cậu mệt mỏ vậy..còn chuyện gì dấu mình nữa hả-
-ko có gì đâu..mình....--này Han Ji..chờ tụi mình với- tiếng nói lớn của Min cắt ngang lời nói của cô
Quay lại nhìn thấy Min và cậu...cố cười tươi..cũg như muốn né tránh cậu, cô chỉ cười rồi bỏ đi...cậu cũg vậy..cũg bỏ đi
-họ sao vậy- Min nói khẽ -ko biết- họ đứg nhìn 2 con người..mỗi người một đườg...
.................
-chị nó vào rồi kìa-
-nó có đi chug với oppa ko-
-dạ ko..đi một mình-
-được rồi..tốt lắm- một nụ cười chứa đầy sự nham hiểm mưu mô...
Bước vào lớp, cô ko thèm nhìn những người xung quanh, bước lại bàn..trên bàn toàn là những từ ngữ thô tục viết đầy trên bàn ''mày nghĩ mày là ai mà cặp kè với oppa'' ''ỷ nhà giàu nên lên mặt à'' ''mà ko xứg với oppa chỉ có Hwa tiểu thư mới xứng'' ''oppa có hôn thê rồi đó là Hwa..mày nghĩ mày là ai mà đòi chen ngang''........
-là ai..-lời nói lạnh đến đống băng của cô
-....-ko ai nói gì
-tôi hỏi là ai- cô quát lớn
-....-im lặng
Cô lướt nhìn một lượt cả lớp, đôi mắt cô dừg lại ở bàn của Hwa và 2 đứa kia...tiến lại bàn của bọn nó..ánh mắt ko bao giờ đág sợ hơn bây giờ -là 3 người đúg ko-
Nhìn ánh mắt lạnh như băng đó,bọn họ giậc mình ko nói gì -đ..đúg...la...là...là....bo..bọn...tao...tao...đó..thì..thì..sao- một con đứg dậy run người nói lớn
-các bạn tưởg tôi cần oppa của các bạn lắm sao...hôn thê hả..hôn thê của bạn thì bạn tự đi mà dành lấy chứ tôi đâu có cần..đừg có giở cái trò này với tôi..các bạn nghĩ có tí tiền có tí quyền là ăn hiếp bạn bè à..tôi cũg ko nói gì nhiều...các bạn mà làm cái trò này một lần nữa thử xem..rồi sẽ cuốn gói đi chỗ khác mà học...nói gì thì nói..tôi cũg phải trả lại cho bạn *quay qua cả lớp* những bạn nào lúc trước bị học bắt nạt, cứ mạnh dạn lại đây viết những gì mình chịu đựg bấy lâu nay trên cái bàn này..các bạn đừg sợ, họ ko dám làm gì đâu- cô nói lớn
Lúc đầu ko ai dám đứg dậy nhưg một lúc sau 2 bạn, 5 bạn, 10 bạn 20 bạn rồi 25 bạn....cả lớp có những 30 học sinh nhưg thành phần bị bắt nạt cũg ko hề ít, họ đem bút theo đủ loại bút: bút bi, bút chì, cọ dầu, sợn dầu...đi đến vẽ và viết lên trên cáu bàn của bọn chúg mà bọn chúg chỉ biết ấm ức ngồi nhìn -yah đủ rồi đó- Hwa đứg dậy đập bàn quát..một họ sinh đag viết thì giậc mình làm rơi câu bút xuống đất
-cậu cứ viết tiếp đi- cô ngồi xuống nhặt cây viết lên giúp hs đó rồi đứg nhình
-tao bảo là đủ rồi mà-Hwa giơ tay định đánh Ji thì cô nắm tay lại -còn chưa tới lượt tôi mà...-hất tay cô ta xuống...Ji dùng sơn dầu của một học sinh vẽ từ trên bàn xuống gế, vẽ lên vở họ, vẽ lên cặp xách của họ...trả cây bút cẩn thận cho hs đó, cô phủi tay đi lại đá cái bàn của mình xuống góc của lớp rồi đi ra ngoài....tất cả ai cũg ngạc nhiên..vừa hả giận đc việc lúc trước bị Hwa và 2 con kia bắt nạt..họ thầm cười và cảm ơn chúa đã tạo ra Ji..giúp họ chống lại Hwa
Đứg ở ngoài3 con người cậu, Han, Min rất ngạc nhiên..họ ngạc nhiên vì Ji nhìn rất đág sợ, cô như một con người khác..lúc trước thì trẻ con nhưg bây giờ như một sát thủ máu lạnh..ánh mắt khiến cho con người ta dễ chết.....
*reng reng* tiếng chuông vào lớp
-trời...lớp ta có chuyện gì vậy- cô Boram đi vào ngạc nhiên hỏi
-là do bạn....--thưa cô em vào lớp-cô đi vào cắt ngang lời nói của Hwa
-là ai đã làm chuyện này- cô Boram tức giận nói
-là em thưa cô- cô vội nói nhanh
-gì chứ...- tròn xoe mắt nhìn..cô Ram cứ nghĩ mình nghe nhầm
-dạ thưa cô..chuyện này là do bạn Hwa bầy trò trước..Ji chỉ giúp tụi em trả thù thôi- Sunny đứg dậy nói
-là sao chứ...lớp trưởng kể cô nghe đầu đuôi sự việc xem nào- cô Ram nói lớn
-dạ thưa cô mọi chuyện là do bạn Hwayoung..bạn ấy cùng Shiji và Bora (tên mình tự đặt nha) vẽ lên bàn của Ji toàn những từ ngữ thô tục sau đó Ji...--sau đó em đã trả lại những từ ngữ đó cho 3 bạn ấy- Ji nói nhanh..cắt ngang lời của lớp trưởg
-Park Jiyeon và Ryu Hwayoung..lát về ở lại gặp tôi- cô Ram tức giận nói
Quay về bàn, ko nhìn lấy cậu một cái, cô ngồi vào cái bàn mới do Han cùng mấy chú bảo vệ đem lên
-này..nãy giờ cậu đi đâu vậy- Han khẽ hỏi
-....-im lặng
-yah..cậu ko nghe mình nói gì hả- Han quát thầm
-lát chờ mình về với nha...năn nỉ đó..cũg tại cô ta nên mình mới ở lại..cậu mà bỏ mình là mình đi về bộ đó..-đột nhiên trở lại thành con người ỏng ẹo như xưa
-cậu bị đứt dây nào rồi..hay để mình đưa đi khám lại- Han sờ trán cô
-yah..mình đag nghiêm túc đấy- cô trừng mắt lên
-nhờ vả mà có thái độ vậy hả- Han quay đi chỗ khác
-ko chờ thì thôi...mình định qua nhà cậu chơi đấy..-cô hờn dỗi
-được rồi...chừg đấy tui chờ-
Tiết học trôi qua chả có gì thú vị....
............ra chơi...........
-căn tin ko bồ- Min đi lại đập vai cô
-ko..mình bận- cô cười gượng quay lại Han -đi căn tin với Min kìa-
-ừh- họ cùg nhau đi xuống căn tin...cậu cũg ngồi đó..cậu đag nghe nhạc...cậu ko nói gì...cô đag đọc sách..cô cũg ko nói gì
..............ra về..........
-2 em tại sao lại có thái độ đó với nhau..học chug một lớp ta phải đoàn kết chứ-cô Ram nói lớn
-....-im lặng
-2 em về viết một bảg kiểm điểm có chự kí phụ huynh..ngày mai đem nộp cho cô- Cô Ram nói xong bỏ đi
Đi ra ngoài, ko ai thèm nhìn ai
-cũg tại cô mà tôi bị trễ hẹn đấy- Hwa nói lớn.giọng đầy sự ngạo mạng
Cô cứ đi thẳg ko thèm để ý đến cô ta..... bỗng nghe tiếng nói lớn -cậu chủ nhỏ cậu phải đi theo tôi-
-tôi ko đi..bố tôi hẹn thì tự ông ta đi gặp-
-ông chủ dặn tôi bảo đưa cậu chủ nhỏ về cho bằg đc..xin lỗi chúg tôi chỉ làm theo lệnh-
Cô nhìn vào thì thấy khỏi 10người đàn ông mặc áo đen bao vây một cậu con trai...*bụp* một cây gậy đánh mạnh vào sau gáy của người con trai đó...và cậu đã ngã ập xuống -khiên cậu chủ nhỏ đi-
-này..các người đag làm gì vậy- cô bước tới nói lớn
-cô bé..chúg tôi đag làm việc..mau tránh ra- người đàn ông đó nói lớn
-làm nhiệm vụ gì chứ..các ông đánh người mà nói là nhiệm vụ à- cô tiến lại gần
-cô bé..ko phải việc của cô..tránh ra-
-các người biết tôi là ai ko mà có thái độ đó..tôi là con gái của Park gia..khôn hồn thì tránh ra- cô nói lớn
-hả...Park gia- họ ngạc nhiên ''ko đc rồi..ko nên động vào Park gia..nên tránh ra thì hơn'' cả bọn pou'v và đứg tránh ra
Tiến lại gần là cậu..vội dìu cậu ấy đứg dậy cô quát lớn -các người mà còn động đến cậu ấy thì sẽ ko còn đất sống đâu- cô trừg mắt nhìn họ rồi dìu cậu đi ra xa
-đại ca...chẳg lẽ để cô ta đưa cậu chủ nhỏ đi sao-..-ông chủ mà biết đc là chúg ta tiêu đấy-...-Park gia có thế lực ghê gớm động vào họ chỉ có con đừg chết..cứ nói dối cậu chủ nhỏ bỏ trốn là xong-
...................hết chap.............

Bình luận