Chắc chắn sẽ không có SE đâu ^^Mọi nhân vật không thuộc về writer. Nhưng nội dung thuộc về writer ^^~ -------------------- Enjoy -------------------
Nữ chính là một cô sinh viên đại học năm ba, gia cảnh bình thường, còn nam chính là đại thiếu gia nhà họ Mạc, vào một ngày trời quang mây tạnh nữ chính bị bạn trai "đá", do quá tức giận nên quyết cùng hội chị em đi quán bar giải sầu, cô uống say đến không biết trời đất,lúc tỉnh dậy thì đang nằm trong khách sạn...
Hắn năm đó bất quá là muốn đục vách tường để lấy ánh sáng học bài, lại bị người ta nói thành trông thấy xuân quang.Rơi vào đường cùng cưới một cái treo nước mũi tiểu cô nương, đem nàng ở nhà ở bên trong, một mình xa xứ.Mười qua sang năm, hắn đã là có chút thành tựu, về đến trong nhà phát hiện nàng đã thay đổi bộ dáng, lại... Vậy mà đã thành thần y?!"Nương tử, vi phu mười năm chưa về, cái này năm tuổi hài tử là của người nào đó?"
Bản quyền nhân vật thuộc về Kishimoto Masashicòn fic thuộc về mình.
Đây là những cảm xúc cá nhân, lần đầu tôi muốn viết ra, để dành riêng cho cậu - Hoàng Cảnh Du___Hành trình từ cpf trở thành onlyfan______Hành trình từ "thích" - "yêu" - "thương"___
"...Tuyết rơi cũng không thể cản đường uyên ương về tổ. Tuyết đã rơi trắng từng bậc thang rồi. Long thể thật mạnh mẽ, từng bước chân của người hằn sâu, xóa cả màu trắng của tuyết để trả lại màu xám đen vốn có của từng bậc thang. Yên Thanh cũng thực sự rất mạnh mẽ, nàng đã lên đến thành lâu rồi. Thật là cao, thật là rộng, hệt như cả Tử Cấm Thành to lớn này chỉ một vòng tay của đôi uyên ương là có thể ôm hết vào lòng.Yên Thanh đã thở khó khăn lắm rồi, nhưng nàng vẫn cười. "Bất hối", "thỏa tâm", "mãn nguyện", trong tâm trí nàng chỉ còn ba từ này mà thôi. Nàng cố mở đôi mắt của mình thật to, để thu lại toàn bộ hình ảnh của Tử Cấm Thành này. Dù rằng rất khó, Đại Thanh quả thực rộng lớn, đôi bàn tay của Hoàng thượng quả thực rộng lớn.Nàng nhắm nghiền mắt một lúc, như để ghi nhớ những hình ảnh tươi đẹp kia. Rồi nàng lại mở mắt ra, phóng tầm mắt về phía Cảnh Nhân cung..."Hậu cung...là nơi chôn vùi thanh xuân, chôn vùi dung nhan của vô vàn nữ nhân. Nhưng đối với Thuần Huệ Hoàng quý phi Tô Yên Thanh, chỉ cần là một đời, một kiếp có được một người để yêu thương, và người đó cũng yêu thương nàng, chỉ cần như vậy đã là quá đủ.Dù cho có trải qua biết bao mưu sâu kế hiểm chốn hậu cung, chứng kiến từng người thay đổi, từng người ra đi, Tô Yên Thanh vẫn cứ là "Thuần Kim", bất chấp chốn cung cấm được ví như chốn "liệt phàn".
Hán Việt: Mãn thiên tinh (1v1)Tác giả: Kiến Nam SơnTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: Phần 17Thời gian đổi mới: 18-02-2022Cảm ơn: 18 lầnThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Hào môn thế gia , Đô thị tình duyên , 1v1 , Thị giác nữ chủ Cố Minh Hạ theo đuổi Chương Phàm Trác rất nhiều năm, nhưng chính hắn chưa bao giờ chấp nhận nàng.Tống Tư Hàng yêu thầm Cố Minh Hạ rất nhiều năm, chính là nàng cũng chưa từng quay đầu lại nhìn hắn.Từ bỏ theo đuổi Chương Phàm Trác hồi đó, Tống Tư Hàng liền tặng nàng một bó hoa sao xanh dưới bầu trời tinh tú.Thiếu niên lạnh lùng sinh lí cao × đại tiểu thư xinh đẹp động lòng ngườiPS: Hành văn ấu trĩ thả làm ra vẻ, viết luyện luyện tập, cẩu huyết cũ kỹ lộ.Giản thể bản 1V1 ngọt vănHải ĐườngNguồn : Reine DunkelnLưu ý : Đây là truyện đầu tiên mình dịch í, có thể nó không được mượt lắm đâu huhu. Nếu thích mọi người hãy thả sao và bình luận nhé. Then kiu mọi người.
Hiện tại….Tôi ghét hắn!Tôi ghét cái tên đeo kính cận cao lêu nghêu lúc nào trong mắt cũng chỉ có một mục đích: " Làm sao để kết quả học tập cao, cao và cao hơn nữa".Tôi ghét cả cách hắn luôn tỏ ra là học sinh gương mẫu đúng mực và hạn chế một cách tối đa nói chuyện riêng trong lớp.Cuối cùng, tôi ghét cái thái độ dửng dưng của hắn khi tôi nói thẳng vào mặt hắn rằng: " Tớ thích cậu" Rồi hắn nhíu mày, nhún vai, chẳng cần suy nghĩ : " Để tớ đỗ Đại học rồi xem xét sau."Ghét!