Văn ánCô và anh bắt đầu đầy mờ ám nhưng chỉ giới hạn ở "Tình nhân dự tiệc". Trước mặt người khác, cô và anh quấn quýt yêu thương. Nhưng sau lưng họ, cô và anh là hai người xa lạ, xa lạ đến mức chỉ biết tên họ và số điện thoại của nhau.Đến một ngày anh gặp được mặt mộc của cô, đến một ngày cô trông thấy mối tình đầu của mình."Em còn yêu anh ta?" Ánh mắt anh dừng trên mặt cô.Cô gật đầu.Anh điềm nhiên như không, "Được, tôi thành toàn cho em."Từ được đề bạt đến thăng tiến, từ bị bạn thân bán đứng đến tìm được công việc khác, từ vật hy sinh đến gầy dựng sự nghiệp thành công. Cuộc sống của cô dường như đã không còn liên quan tới anh.Rồi một ngày mối tình đầu của cô quay về, cô mới biết hạnh phúc nhìn như mật ngọt chỉ là khế ước.Giang Mạc Viễn nói, "Trở lại bên tôi, tôi có thể cho em cái em muốn."Trình Thiếu Tiên nói, "Thực ra em rất có năng lực, chỉ cần tôi cho em điểm tựa."Cố Mặc nói, "Chúng ta rất giống nhau, vì vậy phải nương tựa đối phương mới đủ ấm áp."Cuộc sống đã định sẵn để cô gặp gỡ hai người. Một người với quãng thời gian tươi đẹp và rung động, một người với năm tháng dịu dàng và ấm áp. Có điều cô không tài nào ngờ nổi, năm tháng dịu dàng và ấm áp kia lại là... một trò chơi thương trường và tình yêu được sắp đặt sẵn.Các bạn ủng hộ mình bằng comment và bình chọn để mình có động lực edit! ^ ^
Khi những chùm nắng nhẹ như khói chạm lên vạt áo trắng của người, tôi lập tức hiểu ngay về thứ gọi là mối tình đầu. Tuổi niên thiếu của tôi, có lẽ cũng đã dành trọn vẹn cho mảnh tình ấy mất rồi.
"Tôi không có cội nguồn, nơi đâu cũng là nhà của tôi.""Thế nơi này có phải là nhà cậu không?"-----Viết cho Nguyên Châu Luật nhân ngày Thất Tịch, chúc hai bạn lễ thất tịch vui vẻ.Lưu ý: OTP là thật, còn câu chuyện là thành phẩm từ trí tưởng tượng của tác giả. (14.08.21)
truyện này mình đăng rồi nhưng lại bị xóa nên quyết tâm đăng lại
Đột nhiên bạn tỉnh dậy ở một nơi xa lạ, một hành lang với những bức tường rỉ ra những thứ nước hôi thối, những tấm thảm ẩm mốc dưới chân mình. Xung quanh bạn chẳng có âm thanh gì ngoài tiếng đèn chập chờn, âm thanh hơi thở của chính bạn. Đây là đâu?
Thể loại: Ngôn tình, sủng , Hắc Bang .. HE Tác giả: Huynh1906.
Sẽ có những ngày bạn chợt nghe lại một bài hát cũ và cũng vì nó mà cảm xúc xưa ùa về. Bần thần, suy nghĩ... có thể là nhớ để tồi nơi khóe mắt chợt cay. Tay mân mê cầm điện thoại lên, tự hỏi rằng có nên chuyển bài hay không khi lòng mình bỗng gợn sóng, nhói đau...
Ta không phải người bị bệnh tâm thần, ta là một người bình thường truy tìm con đường cường giả sinh hoạt tại bệnh viện tâm thần.( Truyện hoàn toàn của tác giả)