Trong không khí im lặng đến ngạt thở, Ohm cuối cùng cũng không nhịn được mà để những giọt nước mắt lã chã rơi xuống. Đột nhiên nó thấy mệt mỏi đến tê dại, nó vẫn nhìn Nanon nhưng ánh mắt ấy không còn đong đầy yêu thương, chờ mong và chút nũng nịu nài nỉ như đã từng nữa. Giờ đây trong ánh mắt ấy Nanon nhìn thấy sự ngỡ ngàng, thất vọng và tổn thương vụn vỡ.
Nửa đêm. Mặt nước đen như tận cùng vực sâu. Biển và trời nối liền thành một dải. Cô quạnh. Những con sóng vô định nối đuôi nhau quyện vào bờ cát. Mảnh trăng tròn hằn lên những vệt máu loang. Tôi nín thở trong cái lạnh và cảm giác hồi hộp đến gai người. Chần chừ nhìn chiếc lọ chứa đầy những tờ giấy trong lòng bàn tay, tôi hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi dồn hết sức vung tay ném nó ra thật xa. Như một lời tạm biệt muộn màng. Như một sự khước từ không chút luyến tiếc. Chiếc lọ trôi giữa dòng nước lạnh, để mặc từng đợt sóng cao nuốt chửng vào hư không. Và thế là hết. Tuổi thơ của tôi, thanh xuân của ông tôi giờ lại tìm về với biển. Thời gian rồi sẽ rửa trôi đi tất cả, nhưng những vết bùn lầy tội lỗi vẫn còn đó, vẹn nguyên như lúc ban đầu. Nó luôn tìm về với tôi trong từng cơn ác mộng dai dẳng mỗi đêm. Chối bỏ tội lỗi hoặc chấp nhận nó là cách duy nhất để tìm đến sự giải thoát. Nhưng giống loài hèn yếu và nhu nhược như con người có bao giờ đủ dũng cảm để đối diện với điều đó đâu. Tôi lặng lẽ quay gót rời đi, khúc luân hồi vĩnh cửu của biển vẫn còn văng vẳng bên tai. Sau tất cả, tôi lại chọn chạy trốn khỏi hiện thực tàn khốc một lần nữa... (Ms. Midnight - ©Wattpad)
Đã đến lúc bắt đầu kết nối lại. Cũng đã lâu rồi kể từ lần cuối John và Sherlock đối mặt với thế lực siêu nhiên. Crowley và Aziraphle hiện đang trêu nhau ở South Downs thay vì ở London. Cuộc sống dường như đã trở lại bình thường...Thật không may, 'bình thường' còn tùy theo suy nghĩ của mỗi người.Tôi không sở hữu truyện này.Nguồn: https://archiveofourown.org/works/20702381/chapters/49176818
Những câu chuyện nhảm xoay quanh các couple trong Wanna One và cả Produce 101 :'>>>
"Chỉ cần nhìn thấy sự tồn tại của anh cũng đủ khiến em thấy bình yên, chỉ có thể mỉm cười nhìn theo bóng lưng của anh cũng thấy đã đủ. Bởi vì đó không còn là thích nhất thời, yêu mãnh liệt mà là thương của sự vị tha, hi sinh để anh được hạnh phúc." ___Guu.vn___ ( trích )
Y/n là 1 thiên tài robot luôn có những phát minh luôn cống hiến hết mình cho sự tiến bộ cho khoa học cho đến khi chuyện đấy xảy ra
Cái này là một kiểu mới mình sẽ thử. Nhưng có thể không hay đâu
♣ Thể loại : tâm lý tình cảm, namxnam, tâm bệnh, kết hậu♥ Tình trạng: hoàn (3 chap)♦ Nhân vật chính: Naib, Norton, Martha (couple NorNaib)"Trang viên Otelus vốn là nơi ẩn chứa vô vàn điều bí ẩn.Nơi này nội bất xuất, ngoại bất nhập, quanh năm suốt tháng bị bao phủ bởi một bầu không khí u ám. Sự tồn tại của những con người ở bên trong trang viên cũng là một điều bí ẩn. Không ai rõ thân phận thật những người này là ai, ngay cả bản thân họ cũng không chắc chắn. Chỉ biết họ đang tham gia vào một trò chơi, mỗi ngày đều chiến đấu để sinh tồn, hi vọng giành được chiến thắng cuối cùng. Tuy nhiên, gần đây trong trang viên xuất hiện một điều bí ẩn khác. Những căn bệnh lạ."♦ Chú ý: - Truyện hoàn toàn là hư cấu. Các nhân vật thuộc về game Identity V. Tớ chỉ sở hữu cốt truyện.- Truyện có một yếu tố ship couple (NorNaib). Nếu không thích hãy bỏ qua câu truyện này và đừng nói lời cay đắng nha.- Trừ NorNaib, các nhân vật còn lại đều không có quan hệ tình cảm yêu đương, tất cả là tình bạn/đồng đội/cạnh tranh/gia đình. Tracy gọi Naib là chú cho vui, lúc nghiêm túc sẽ gọi là anh (nói trc sợ có ai thấy bối rối vì xưng hô không thống nhất).- Tớ hoan nghênh mọi nhận xét, ý kiến. Nhưng hãy cmt nhẹ nhàng, lịch sự nhé.- Vui lòng không mang đi nơi khác hay re-up khi chưa có sự đồng ý của tớ.Cảm ơn các bạn và chúc các bạn đọc vui ♥